Buổi tuyên truyền ở trường đại học, chẳng phải nghi ngờ, diễn ra rất thành công.
Phần lớn người hâm mộ Phó Thời Dịch và Lê Hinh Nhi đều là sinh viên trả tuổi, Cố Vi Vi là người mới, nhưng vì xuất hiện rất xinh đẹp trong màn biểu diễn vui tươi mừng ngày kỷ niệm thành lập trường cho nên cũng thu hút được rất nhiều sự yêu mến của các sinh viên trong trường.
Trở lại xe, Cố Vi Vi liền nhận được điện thoại của Phó Hàn Tranh.
"Hôm nay ở đâu?"
Cố Vi Vi nghe thấy giọng anh có chút tức giận.
"Ở một trường đại học, không phải đã nói với anh rồi sao."
"Nhưng em không nói, phải nhảy cho người khác xem." Phó Hàn Tranh trầm giọng.
Anh vừa mới vào cửa liền nhận được đoạn phim mà Phó Thời Dịch gửi tới.
Cố Vi Vi mặc váy ngắn, đứng trên sân khấu nhảy múa, vui tươi xinh đẹp thật khiến người ta yêu thích.
Nhưng anh cũng nhanh chóng phát hiện ra ở phía dưới sân khấu, một đám nam sinh hormone dồi dào đang vừa hò hét vừa thể hiện tình cảm với cô.
"Là quyết định bất ngờ, anh xem rồi sao?" Cố Vi Vi nhẹ nhàng cười hỏi.
Phó Hàn Tranh giận dỗi, "Xem rồi."
Cố Vi Vi cau mày, "Anh đang… giận dỗi sao?"
Bình thường anh sẽ không dùng cái giọng này để nói chuyện với cô, hôm nay lại làm loạn cái gì thế?
Phó Thời Dịch ngồi một bên, vểnh tai nghe lén, mờ ám cười trộm.
A ha ha, bình giấm chua bị đổ rồi kìa.
Chuyện báo thù, hắn sẽ không làm trò ngu ngốc như Phó Tiểu Nhị, tỏ vẻ giận dỗi với đại ca.
Chỉ có dùng cách thần không biết quỷ không hay này, khiến đại ca ghen tuông, mới là thượng thượng sách.
Phó Thời Dịch đang hả hê khoe khoang chiến tích của mình với Phó Thời Khâm, thì nhận được hai tin nhắn Weixin.
[Là một người từng trải tôi nói cho cậu biết, cậu có làm đổ bình dấm chua của đại ca, thì người xui xẻo vẫn là cậu mà thôi.]
[Tôi sẽ thắp nhang cho cậu!]
... Phó Hàn Tranh trầm ngâm một hồi, cuối cùng mạnh miệng nói.
"Không."
Vì mấy tên nhóc con thổ lộ tình cảm với cô mà nổi giận, có vẻ quá trẻ con rồi.
Nhưng, trong lòng anh đúng là đang rất chua đây.
Cố Vi Vi: "Rõ ràng là có mà."
Hôm nay cô đâu có chọc tới anh, đột nhiên anh lại dùng giọng điệu này nói chuyện với cô là thế nào?
Phó Hàn Tranh hít vào một hơi thật sâu, hỏi.
"Phó Thời Dịch có đang ở bên cạnh em không?"
Cố Vi Vi liếc nhìn Phó Thời Dịch, "Ừm, có."
"Có phải cậu ta đang cười không?" Phó Hàn Tranh hỏi.
"Phải, cười rất vui vẻ." Cố Vi Vi thật thà đáp.
Phó Hàn Tranh hạ giọng hừ một tiếng, "Đưa điện thoại cho cậu ta, tôi có lời muốn nói."
Cố Vi Vi kỳ quái nhíu mày, đưa điện thoại di động cho Phó Thời Dịch đang cực kỳ hả hê, hài lòng bên cạnh. "Anh trai anh muốn nói chuyện với anh."
Phó Thời Dịch nghe vậy liền đột ngột ngừng cười, bàn tay nhận điện thoại không tự chủ mà run rẩy.
"Anh, có gì muốn dặn dò sao?"
Phó Hàn Tranh lạnh giọng hỏi hắn, "Cậu gửi đoạn phim kia cho tôi là có ý gì?"
Phó Thời Dịch gượng cười, "Báo cáo tình hình chị dâu cho anh."
Tuyệt đối không phải để trả thù anh, khiến anh ăn giấm chua đâu.
"Cậu cố ý?" Phó Hàn Tranh lạnh lùng hừ một tiếng.
"Cái gì mà cố ý chứ?" Phó Thời Dịch giả ngu.
Phó Hàn Tranh chẳng muốn chất vấn cậu ta nữa, trực tiếp nói.
"Vừa rồi tôi đi tìm chút đồ, không cẩn thận làm đổ cái tủ rách nát tồi tàn của cậu."
"A a a a a…"
Phó Thời Dịch nghe xong, đau lòng ôm đầu hét lên.
Cái gì mà không cẩn thận chứ, rõ ràng là anh ấy cố ý.
Những thứ đó đều là đồ có giới hạn trên toàn thế giới, vất vả lắm hắn mới có được, món nào cũng là tâm can bảo bối của hắn.
Phó Hàn Tranh nghe được tiếng hét đau lòng tới phát điên kia, tâm trạng liền tốt lên mấy phần.
"Trả điện thoại cho cô ấy đi."
Phó Thời Dịch giận dỗi trả điện thoại cho Cố Vi Vi, ngồi trên xe mà đấm ngực dậm chân, tức muốn nôn ra máu.
Những món bảo bối hắn vất vả sưu tầm, lại bị hủy dưới móng vuốt của đại ca.
Cố Vi Vi cúp máy, cau mày nhìn Phó Thời Dịch chẳng khác nào đang lên cơn động kinh.
Đại ca nhà hắn nói gì với hắn, mà khiến hắn tức giận đến mức này chứ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]