Chương trước
Chương sau
Editor: Wave Literature

Weibo trong nước thì khí thế ngất trời, mấy người Cố Vi Vi đang tham gia lễ trao giải Thịnh Điển tại liên hoan phim thì lại không hay biết gì.

Vì phim điện ảnh của bọn họ không được đề cử, nên vị trí của bọn họ và đạo diễn Dịch hơi khuất.

Phó Thời Dịch có một bộ phim điện ảnh được đề cử, lẽ ra nên ngồi ở mấy hàng ghế đầu.

Kết quả là, hắn lại đổi chỗ với người khác, tới ngồi cùng nhóm đạo diễn Dịch.

Bắt đầu buổi lễ trao giải Thịnh Điển, là phần tuyên bố các phim điện ảnh được đề cử và các giải thưởng sẽ được trao.

Bộ phim xuất sắc nhất, phóng sự xuất sắc nhất, quay phim xuất sắc nhất.

Những giải thưởng đáng chú ý liên tiếp được công bố, người dẫn chương trình và khách mời đặc biệt tuyên bố tên của người có giải.

Dần dần, phần được mọi người quan tâm và mong chờ nhất cũng đến, đạo diễn xuất sắc nhất, nam phụ xuất sắc nhất, nữ phụ xuất sắc nhất, và… nam chính và nữ chính xuất sắc nhất.

Vì Phó Thời Dịch hoàn thành mọi cảnh quay rồi bay đến ngay trong đêm.

Cho nên, còn chưa ngồi được bao lâu đã dựa vào ghế ngủ một giấc.

Đạo diễn Dịch An bất đắc dĩ lườm hắn một cái, nghiêng đầu nhìn lên sân khấu trao giải, nhắm mắt làm ngơ.

Sau khi công bố giải thưởng đạo diễn xuất sắc nhất thuộc về một đạo diễn phim điện ảnh nước ngoài, khách mời lại lên sân khấu công bố giải thưởng nam và nữ diễn viên phụ xuất sắc nhất.
ADVERTISEMENT / QUẢNG CÁO
Sau khi nói mấy câu hài hước để tạo không khí, trên màn hình lớn chiếu một vài đoạn phim điện ảnh do diễn viên được đề cử đóng.

Cố Vi Vi xem xong mấy đoạn phim kia, kinh ngạc nhìn sang Phó Thời Dịch đang ngủ say như chết bên cạnh đạo diễn Dịch.

Diễn xuất của anh ta tệ hại như vậy, mà vẫn có thể được đề cử cho vai nam phụ ở một liên hoan phim loại A sao?

Khách mời trao giải cầm giấy, thần bí nói.

"Ngay lúc này, giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất, đang ở trong tay tôi."

"Đó chính là diễn viên đóng vai Tạ Mặc trong.... Thời Dịch!"

Vừa dứt lời, ánh đèn sân khấu lập tức chiếu tới Phó Thời Dịch đang ngủ say như chết trên ghế.

Trên màn hình lớn xuất hiện hình ảnh đang ngủ say kia của hắn, khiến cho cả hội trường vang lên những tiếng cười lớn.

Vị khách mời kia lúng túng đứng trên sân khấu, mỉm cười gọi.

"Thời Dịch tiên sinh."

Phó Thời Dịch vẫn chưa tỉnh, thậm chí chí còn chép miệng một cái, khiến cả hội trường cười rộ cả lên.

Cố Vi Vi đỡ trán, không dám nhìn thẳng, cái tên tính cách quái lạ này đã quên mất hắn đến đây để nhận giải rồi hay sao?
Đạo diễn Dịch An dở khóc dở cười, mạnh tay véo hắn một cái, làm Phó Thời Dịch đau đến nỗi bật cả người dậy.

Khách mời trao giải cười, lớn tiếng thông báo.

"Thời Dịch tiên sinh, mau lên sân khấu nhận cúp giải thưởng của mình, tin tôi đi… anh không nằm mơ đâu."

Phó Thời Dịch nhìn thấy hình ảnh của mình trên màn hình lớn, lập tức bày ra dáng vẻ đàng hoàng trịnh trọng mỉm cười, đứng dậy lên sân khấu nhận giải.

Phát biểu xong.

Sau khi nói vài lời cảm ơn tới đạo diễn và người hâm mộ, Phó Thời Dịch cầm cúp quay về chỗ của mình, "Thật khó tin, diễn xuất của cậu tệ hại như vậy, thế mà vẫn có giải thưởng điện ảnh." Đạo diễn Dịch An nói.

Cái tên này mỗi khi nhận phim, đều yêu cầu nhân vật mà hắn diễn trong phim nhất định phải đẹp trai.

Phải phi thường đẹp trai, đẹp trai từ đầu tới chân.

Vì thế, những vai diễn của hắn cũng là mấy tên chuyên giở trò, khoe khoang nhan sắc của bản thân.

"Tôi mà nghiêm túc lên, giải Oscar cũng không thành vấn đề." Phó Thời Dịch hất cằm.

"Vậy cậu nghiêm túc cho tôi xem một chút đi." Dich An khiêu khích.

Phó Thời Dịch sửa lại chiếc nơ của mình, mỉm cười.

"Tôi vẫn thích dựa vào gương mặt này để kiếm cơm hơn."

Sau khi công bố giải thưởng nam diễn viên phụ xuất sắc nhất và nữ diễn viên chính xuất sắc nhất xong, đến lượt giải thưởng ảnh hậu và ảnh đế của liên hoan phim lần này.

Người dẫn chương trình đứng trên sân khấu, ra vẻ thần bí mỉm cười.

"Người công bố giải thưởng ảnh đế và ảnh hậu hôm nay, đã từng giành giải diễn viên xuất sắc tại liên hoan phim Thịnh Tây, hơn nữa còn là diễn viên huyền thoại giành được vô số giải thưởng lớn trong giới điện ảnh, cô ấy là… Lăng Nghiên!"

"Xin mời, diễn viên huyền thoại Lăng Nghiên, và bạn đồng hành của cô ấy… Cố Tư Đình, Cố tiên sinh!"

Cố Vi Vi lập tức quay đầu lại, nhìn về phía ánh đèn đang chiếu sáng tại một vị trí ở hàng ghế đầu.

Cô nhìn thấy Cố Tư Đình mặc một bộ âu phục màu trắng thiết kế riêng được may thủ công, nắm tay Lăng Nghiên trong bộ váy màu trắng dệt nổi, thật giống một đôi tình nhân đẹp cùng nhau bước lên sân khấu.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.