Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Cố Vi Vi mở mắt ra, theo phản xạ hỏi.

"Tại sao?"

"Cô giúp tôi mượn tiền anh ấy, tôi sẽ nói cho cô biết." Phó Thời Dịch cười híp mắt nói.

Cố Vi Vi suy nghĩ một chút, sau đó lại ngủ tiếp.

"Thế thì anh mau cút đi."

"Cô thật sự không muốn biết sao?" Phó Thời Dịch dụ dỗ.

Cố Vi Vi ném một cái gối về phía Phó Thời Dịch, "Không muốn!"

Đúng, quả thực cô có chút hiếu kỳ, tại sao Phó Hàn Tranh lại có hứng thú với cô.

Nhưng, biết rồi thì sao chứ, cũng chẳng thể chia tay hắn được.

"Bây giờ cô không muốn biết, sau này đừng cầu xin tôi nói cho cô đấy, chuyện này chỉ có tôi biết thôi, nhị ca cũng không biết đâu nha." Phó Thời Dịch chưa hết hi vọng, tiếp tục dụ dỗ lòng hiếu kỳ của Cố Vi Vi.

Cố Vi Vi mất kiên nhẫn, cầm lấy điện thoại di động của mình rồi nói.

"Anh còn không chịu lăn về phòng của mình, tôi liền gọi điện thoại đấy."

"Tôi đi, tôi đi là được chứ gì, bây giờ cô không hỏi, sau này đừng hối hận đấy." Phó Thời Dịch sợ Cố Vi Vi sẽ gọi điện thoại cho Phó Hàn Tranh thật, liền cầm điện thoại của mình rồi nhanh chóng đi về phòng.

Cố Vi Vi đặt điện thoại xuống, vừa rồi bị Phó Thời Dịch làm phiền khiến cô tỉnh cả ngủ.

Tại sao Phó Hàn Tranh lại thích cô?

Ban đầu Cố Vi Vi cho rằng, là do Mộ Vi Vi đã ngủ với anh.

Hai người làm chuyện đó một lần, Phó Hàn Tranh ăn tủy biết vị.

Cho nên mới muốn giữ lại cô ở bên cạnh, tiếp tục hưởng thụ cơ thể cô.

Nhưng cô cùng anh sống chung dưới một mái nhà, thậm chí cùng ngủ trên một chiếc giường, rõ ràng trêu ghẹo cô không ít lần, nhưng cuối cùng cũng không động thủ với cô.

Có thể thấy rằng, Phó Hàn Tranh không thích cô vì nhan sắc và thân thể.

Nhưng trước mặt cô, Phó Hàn Tranh là một người rất bình tĩnh, rất tự tin.

Không thể chỉ vì ít khi gặp cô, mà đột nhiên chung tình như vậy, che chở như vậy được.

Rốt cuộc là Phó Thời Dịch muốn nói gì?

Thật là, cái kiểu nói chuyện nửa chừng này, thật muốn đánh chết hắn.

Vì Phó Thời Dịch làm loạn một trận như vậy, Cố Vi Vi thức tới hơn một giờ sáng mới ngủ lại được.

Theo lịch trình thì sáng ngày mai đều là phân cảnh của nam chính và nữ chính, Cố Vi Vi không cần phải dậy sớm.

Vừa mới sáng sớm, điện thoại di động của cô lại thông báo có tin nhắn Weixin mới.

[Mỗi ngày nhất định phải gọi điện thoại cho tôi ít nhất hai lần.]

Là tin nhắn Phó Hàn Tranh gửi tới, rõ ràng là đang giận dỗi vì hai ngày này cô không nhận điện thoại của anh.

Cố Vi Vi cắn răng, gửi cho Phó Hàn Tranh một tin nhắn trả lời.

[Biết rồi, anh đi làm cẩn thận, ăn cơm đầy đủ đấy.]

Người ta nắm quyền sinh sát của cô trong tay, cô mà không trả lời cho tốt.

Khiến anh khó chịu trực tiếp chạy tới đoàn phim, ra lệnh cho người ta loại cô ra khỏi dàn diễn viên, cô không muốn chuyện đó xảy ra đâu.

Thế nên, trừ thuận theo ý anh muốn ra cô còn có thể làm gì khác chứ.

Cố Vi Vi gửi tin nhắn trả lời xong, đột nhiên thật muốn đưa điện thoại di động của mình cho Kiều Lâm giữ trong khoảng thời gian mấy tháng đóng phim này.

Vạn nhất Phó Hàn Tranh nhắn tin trả lời, bị Kiều Lâm nhìn thấy thì không ổn.

Không được, không được, phải sửa lại biệt danh Weixin cho Phó Hàn Tranh thôi.

Hơn nữa, cái tên này không thể để người ngoài nhìn thấy lại nghi ngờ là bạn trai của cô được.

Sau một hồi nghĩ tới nghĩ lui, Cố Vi Vi cực kỳ oai phong lẫm liệt mà đổi cả biệt danh trên Weixin lẫn tên trong danh bạ.

Cô vừa đổi xong thì trợ lý liền tới gõ cửa phòng, gọi cô xuống lầu ăn sáng.

Bữa sáng ở khách sạn theo hình thức tự phục vụ, Cố Vi Vi lấy đồ ăn của mình xong vừa mới ngồi xuống thì Phó Thời Dịch cũng mang đĩa của mình tới ngồi chung.

Hắn đang định bắt chuyện với Cố Vi Vi, lại thấy điện thoại di động của Cố Vi Vi đang đặt trên bàn thông báo có tin nhắn Weixin đến.

[Ừm, có thời gian tôi sẽ đến thăm em.]

Phó Thời Dịch vừa nhìn thấy tên người gửi Weixin đến, suýt nữa thì bị nghẹn miếng bánh bao vừa mới nhét vào miệng, đấm ngực cả nửa ngày mới nuốt xuống được.

"Tranh Tranh bảo bối, ha ha ha ha ha ha, cô không cần nói cho tôi…." Phó Thời Dịch vừa cười vừa đập bàn.

Cô không cần nói cho tôi, đó là đại ca nhà tôi đâu.

"Anh có ý kiến gì sao?" Cố Vi Vi lạnh lùng lườm hắn.

Đem chữ "Tranh" trong "tài hoa" đổi thành "tranh" trong "con diều", quả nhiên không hề khiến người khác nghi ngờ.

Hai chữ "bảo bối" này Kỷ Trình cũng thêm vào biệt danh của cô và Thiên Thiên, để thể hiện tình chị em thân thiết.

Cho nên, Cố Vi Vi đổi biệt danh của Phó Hàn Tranh thành "Tranh Tranh bảo bối", cho dù lúc cô đang đóng phim anh có gửi cho cô tin nhắn ám muội tới mức nào đi nữa, cô đều có thể giải thích đây là tin nhắn do bạn thân của cô gửi.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.