Translator: Wave Literature
Mạnh Như Nhã vốn tưởng rằng, mở cửa ra sẽ phát hiện cô gái kia đang trốn ở bên trong.
Nhưng cô ta không ngờ, bên trong lại không có một bóng người.
Nhưng, chăn nệm trong phòng rõ ràng thập phần nữ tính, trên bàn còn có mỹ phẩm dưỡng da, mỹ phẩm trang điểm.
Người phụ nữ đáng chết kia, đang sống ở đây sao?
"Cô làm cái gì vậy?"
Phó Hàn Tranh lạnh lùng nhìn Mạnh Như Nhã, giọng nói trầm thấp dọa người.
"Tôi… tôi tưởng đây là phòng vệ sinh."
Mạnh Như Nhã sợ tới run người, cô ta rất muốn vào trong tìm người, nhưng lại không dám hành động quá đáng trước mặt Phó Hàn Tranh, đành phải từ bỏ ý định, đóng cửa lại.
Người như Phó Hàn Tranh, tất nhiên có thể nhìn ra thủ đoạn của Phó phu nhân và Mạnh Như Nhã.
Phó Hàn Tranh không vui mà nhíu mày lại, lật xấp tài liệu đang cầm trên tay, ngữ khí trầm xuống.
"Nếu không còn chuyện gì khác gì hai gnười nên quay về đi, con còn rất nhiều chuyện phải làm."
Phó phu nhân biết bọn họ chọc giận Phó Hàn Tranh rồi, mặc dù đây là con trai của bà, nhưng lúc tức giận tới không nể mặt bà.
Vì thế, Phó phu nhân liếc mắt ra hiệu cho Mạnh Như Nhã, nhẹ nhàng nói.
"Vậy chúng ta về trước đây, con rảnh rỗi thì về nhà ăn bữa cơm, đã gần hai tháng nay con không về nhà rồi."
"Ừm." Phó Hàn Tranh lạnh nhạt trả lời.
Phó phu nhân và Mạnh Như Nhã tuy vẫn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100700/chuong-153.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.