Translator: Wave Literature
Thấy tác phong làm việc thuần thục dứt khoát của Tưởng Dục, Cố Vi Vi liền đoán được đây là người do Phó Hàn Tranh phái tới.
Còn may, Phó Hàn Tranh chỉ phái luật sư tới, chứ không đích thân chạy tới trường của cô đóng vai người lớn.
Tưởng Dục hỏi Cố Vi Vi chuyện đã xảy ra, sau đó lại hỏi thăm ba vị cảnh sát đang có mặt ở đây về tang chứng vật chứng, sau đó nói.
"Lưu tiên sinh và mấy vị bạn học này đều liên quan tới việc đe dọa đương sự của tôi, gây tổn hại tới danh dự của đương sự, vì vậy có thể sẽ phải nhận phán quyết từ ba năm tới năm năm tạm giam, đồng thời bồi thường về kinh tế."
"Học sinh mắc lỗi, tôi là chủ nhiệm, giáo dục học sinh của mình thì có gì sai chứ?"
"Đương sự của tôi không hề sai, mấy vị nữ sinh này hùa nhau công kích đương sự của tôi, nói xấu cô ấy, Lưu tiên sinh chưa điều tra rõ sự thật mà đã vội vàng kết luận đương sự của tôi là người có lỗi, đây là việc mà một người thầy giáo nên làm hay sao?" Tưởng Dục mặt lạnh như băng, ngôn từ sắc bén.
Chu Hiểu Cẩm và mấy nữ sinh vừa mới cùng nhau tố cáo Cố Vi Vi đánh người kia cũng bị Tưởng Dục dọa sợ, nhưng bọn họ cho rằng mình vẫn còn là học sinh, liền đánh bạo cãi cố.
"Chúng tôi vẫn còn là học sinh, căn cứ vào luật bảo hộ đối với trẻ vị thành niên, chúng tôi…"
"Mấy vị đây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100679/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.