Translator: Wave Literature
Trở về phòng của mình, Cố Vi Vi cẩn thận giấu que thử thai đã dùng vào cặp sách, dự định ngày mai đi học tìm cơ hội phi tang vật chứng.
Cố Vi Vi thấp thỏm cả tiếng đồng hồ, kết quả lại là cô không hề mang thai. Vì vậy, sáng hôm sau liền thoải mái dậy sớm ăn sáng, lại còn vui vẻ mà chào hỏi Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm.
Phó Hàn Tranh không khỏi kinh ngạc mà nhíu mày, cô bé này mới hôm qua còn mặt nặng mày nhẹ, ngủ một giấc xong liền bình thường trở lại rồi sao?
"Tuần sau Kỷ Trình phải thi năng khiếu nên mấy hôm nay tôi sẽ phụ đạo dương cầm cho cô ấy, buổi tối mới về nhà." Cố Vi Vi thông báo.
"Ừm." Phó Hàn Tranh đáp.
Cố Vi Vi ăn mấy thìa cháo rồi xem đồng hồ, "Sắp muộn học rồi, tôi đi trước đây."
Phó Thời Khâm nhìn vẻ mặt của anh trai mình đang chăm chú dõi theo bóng lưng người ta đi ra ngoài, thở dài một tiếng rồi nhắc nhở.
"Anh, tại sao em lại có cảm giác không phải anh đang cưa cẩm bạn gái mà lại giống như một ông bố gà trống nuôi con thế nhỉ?"
Phó Hàn Tranh lườm hắn một cái rồi quay sang dặn dò dì Vương, đang dọn dẹp trong phòng bếp.
"Nói với Lucas là hắn có thể về nước được rồi."
"Đừng, không có Lucas thì em không sống nổi mất." Phó Thời Khâm phát hoảng mà rên rỉ.
Lucas là đầu bếp mà Phó gia mời từ nước ngoài tới, Phó Thời Khâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100648/chuong-101.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.