Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Cố Vi Vi một mình ngồi thẫn thờ ở trạm dừng xe buýt, mãi một lúc lâu sau mới tỉnh táo lại rồi rời khỏi trạm dừng, chạy tới một nhà thuốc gần đó mua que thử thai.

Cố Vi Vi vừa mới ra khỏi nhà thuốc thì điện thoại trong túi liền đổ chuông.

Cố Vi Vi chột dạ mà cuống quýt nhận điện thoại, ở đầu dây bên kia, giọng nói trầm thấp của một người đàn ông vang lên.

"Em đang ở đâu?"

"Tôi đang chuẩn bị về nhà đây."

Phó Hàn Tranh để ý giọng nói của Cố Vi Vi có chút run rẩy thì im lặng một chút.

"Em đang ở đâu, bây giờ tôi qua đó."

"Không cần đâu, tôi bắt xe ngay đây." Cố Vi Vi chột dạ, giọng nói càng run rẩy dữ dội hơn.

Phó Hàn Tranh liền trầm giọng nhắc lại, "Ở đâu?"

Cố Vi Vi ủ rũ, kể cả cô không chịu nói ra thì chắc chắn người mà Phó Hàn Tranh phái đi theo âm thầm bảo vệ cô cũng sẽ báo cáo cho anh biết mà thôi.

Vì thế cô đành ngoan ngoãn nói cho Phó Hàn Tranh nơi mình đang đứng.

Mười mấy phút sau, một chiếc Bentley màu đen dừng lại bên lề đường, Cố Vi Vi lập tức mở cửa xe rồi ngồi vào trong.

Lúc Cố Vi Vi lên xe Phó Hàn Tranh còn đang bận gọi điện thoại, mấy phút sau mới cúp máy. Anh dùng ánh mắt sắc bén mà nhìn vẻ mặt có chút buồn của Cố Vi Vi.

"Có chuyện không vui sao?"

"Không có, tôi trúng gió nên hơi đau đầu thôi." Cố Vi Vi chột dạ, hai tay nắm chặt vào nhau.

Vừa dứt lời thì một bàn tay ấm áp liền nhẹ nhàng đặt lên trán cô. Phó Hàn Tranh xác nhận cô không bị sốt, lại bỏ tay xuống.

Sau đó anh lại kéo cô tựa lên vai mình.

"Còn một đoạn đường nữa mới về đến nhà, em chợp mắt một chút đi."

Cố Vi Vi nghiêm túc ngồi thẳng dậy, ôm khư khư túi đựng que thử thai trong lòng, âm thầm khẩn cầu lát nữa kiểm tra xong kết quả sẽ không giống như những gì cô suy đoán.

Mộ Vi Vi muốn hại chết cô chắc, cô ta đã để lại cho cô nhiều chuyện phiền phức như vậy rồi, bây giờ mà lại có thêm một đứa bé thì Cố Vi Vi thực sự không bị Mộ Vi Vi hại chết mới lạ.

Hai người về tới nhà trọ Cẩm Tú, Từ Khiêm vừa mới dừng xe, Cố Vi Vi liền lập tức mở cửa bước xuống.

Phó Hàn Tranh bình tĩnh xuống xe, nhìn theo bóng lưng vội vàng chạy vào nhà của Cố Vi Vi, khẽ nhíu mày chẳng hiểu chuyện gì xảy ra.

Cố Vi Vi lên lầu, vừa bước vào cửa liền chạy thẳng về phòng của mình để giấu que thử thai.

Nhưng không ngờ lại đụng trúng Phó Thời Khâm đang cầm một cốc cacao nóng đi ra ngoài, bị cacao hắt hết lên người.

"Còn may là tôi không dùng nước sôi, nếu không thì bỏng chết cô rồi đấy."

Cố Vi Vi phủi phủi vết cacao bắn trúng người mình, nhìn thấy cái bánh ngọt màu sắc sặc sỡ trên bàn, khóe miệng không khỏi giật giật.

"Một đại nam nhân mà lại thích ăn đồ ngọt, anh bị biến thái đấy à?"

"Tôi phải xin tan làm sớm nửa tiếng đồng hồ đi xếp hàng mới mua được đấy, còn đang định chia cho hai người một chút đây này, đã thế thì không cho cô ăn nữa." Phó Thời Khâm hờn dỗi cầm đĩa bánh ngọt đi mất.

Cố Vi Vi quay về phòng ngủ rồi cẩn thận khóa cửa phòng lại, lấy que thử thai trong túi ra nhìn, trong lòng thấp thỏm bất an mà thở dài.

Cô còn đang suy nghĩ phải làm thế nào mới có thể kiểm tra mà không bị hai người Phó Hàn Tranh và Phó Thời Khâm phát hiện ra thì đột nhiên có tiếng gõ cửa.

"Vi Vi, ăn tối thôi."

Cố Vi Vi đành cất que thử thai vào túi, kéo khóa lại nhưng vẫn cảm thấy chưa yên tâm, vì thế liền nhét cả cái túi vào tủ quần áo.

Sau đó cô mới thay quần áo rồi mở cửa ra ngoài ăn cơm.

Trong lúc Phó Hàn Tranh và Cố Vi Vi cùng nhau ăn cơm thì Phó Thời Khâm lại một mình ngồi ăn bánh ngọt, uống cacao ngọt.

Cố Vi Vi nhíu mày nhìn Phó Thời Khâm, anh ta ăn nhiều đồ ngọt như vậy, không sợ bị tiểu đường chắc.

Phó Thời Khâm thấy Cố Vi Vi đang liếc mình, nói, "Cô muốn ăn thì cứ ăn đi, bánh quy cô làm cũng rất ngon đấy, lần sau lại làm cho tôi một ít nhé, nhớ làm ngọt hơn lần trước một chút nữa."

Phó Hàn Tranh mặt không đổi sắc lườm Phó Thời Khâm một cái khiến hắn giật mình, lập tức chuyển sang lấy lòng Phó Hàn Tranh.

"Ý của tôi là, nếu cô có làm bánh quy cho anh trai tôi thì cũng nhân tiện chia cho tôi một ít là được."

Vâng vâng vâng, lão đại còn chưa bảo chị dâu làm bánh quy cho mình ăn, tiểu đệ như hắn đây làm sao mà dám đòi hỏi cơ chứ.

Cố Vi Vi vẫn một mực im lặng không lên tiếng, ăn cơm xong liền quay về phòng ngủ dùng quần áo mặc ở nhà quấn quanh túi đựng que thử thai rồi đi vào phòng tắm.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.