Translator: Wave Literature
Một lúc lâu sau Phó Hàn Tranh mới đi ra khỏi phòng tắm.
Phó Thời hâm vừa nhìn thấy anh liền lập tức giơ hai ngón tay lên.
"Em đảm bảo, lúc nãy em không nhìn thấy gì cả, sự kiềm chế của anh em cũng không nhìn thấy."
Hắn làm sao mà biết được hai người bọn họ chẳng thèm đóng cửa mà đã thân mật với nhau trong phòng tắm cơ chứ.
Mà bọn họ lại còn chọn chỗ kỳ quái như bồn rửa tay để hành sự nữa chứ, thật không ngờ ông anh trai vô vị chẳng khác gì người máy của hắn lại có thói quen sinh hoạt…. tình thú đến mức này.
Phó Hàn Tranh không thèm liếc mắt nhìn Phó Thời Khâm lấy một cái, thản nhiên uống một ngụm nước để làm giảm bớt cảm giác khô khốc trong cổ họng.
Phó Thời Khâm thấy mình bị làm lờ, vội vội vàng vàng chạy tới phòng ăn, bày đồ ăn tối hắn mua về lên bàn rồi bắt đầu kể công.
"Anh xem, em biết hai người vẫn chưa ăn tối nên cố tình mua đồ ăn tối về này."
Phó Hàn Tranh nghe hắn nói vậy liền đi tới gõ cửa phòng Cố Vi Vi.
"Vi Vi, ra ngoài ăn cơm đi."
"Tôi không đói, không ăn đâu."
Giọng Cố Vi Vi dường như có chút tủi thân, hiển nhiên là còn đang giận dỗi chuyện lúc nãy.
Chính cô suýt nữa thì bị hắn ăn sạch rồi, làm gì còn có tâm trạng mà ăn cơm chứ.
Phó Hàn Tranh lại gõ cửa thêm hai lần nữa, lên tiếng nhắc nhở, "Ăn cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100635/chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.