Translator: Wave Literature
Sáng sớm ngày hôm sau, Cố Vi Vi tỉnh dậy rồi cũng không dám mở cửa ra khỏi phòng của mình. Cô lặng lẽ đứng sau cánh cửa nghe ngóng động tĩnh ở bên ngoài, muốn đợi Phó Hàn Tranh rời khỏi nhà rồi mới đi ra ngoài.
Phó Hàn Tranh vẫn dậy sớm như thường lệ, chờ Từ Khiêm mang quần áo sạch và vali hành lý đến cho hắn.
Từ Khiêm nhìn dáng vẻ nhàn rỗi thảnh thơi ngồi uống cà phê sáng của Phó Hàn Tranh, không khỏi thắc mắc mà hỏi, "Không cần gọi Mộ tiểu thư một tiếng sao?"
Phó Hàn Tranh nghe Từ Khiêm nhắc đến Cố Vi Vi thì liếc mắt nhìn về phía cửa phòng ngủ còn đang đóng chặt của cô rồi đáp, "Không cần, bây giờ cô ấy không muốn gặp tôi."
Từ Khiêm không hiểu rõ phương thức đối xử với con gái của ông chủ hắn cho lắm, trước đây khi mà Mộ tiểu thư ngày ngày theo đuổi hắn thì hắn chê người ta phiền phức, lúc nào cũng quấy rầy hắn.
Bây giờ Mộ Vi Vi thay đổi thái độ rồi, không quấy rầy hắn như trước nữa thì đến lượt hắn đi quấy rầy người ta, đây là biến thái đến mức nào cơ chứ...
Phó Hàn Tranh ăn sáng xong, đến giờ đi làm liền chuẩn bị xuất phát đi đến công ty.
Trên đường đi, hắn vẫn luôn tập trung vào việc xem tài liệu của cuộc họp sáng nay, thỉnh thoảng thì lên tiếng giao nhiệm vụ cho Từ Khiêm đang lái xe. Lơ đãng liếc mắt ra bên ngoài cửa xe, Phó Hàn Tranh vô tình nhìn thấy một cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100585/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.