Chương trước
Chương sau
Translator: Wave Literature

Khi Cố Vi Vi ra khỏi phòng tắm lập tức cảm nhận được mình đi không vững nữa, phải chống tay lên tường mà lảo đảo ngã xuống phía ghế sô pha, đến cả sức đứng dậy cũng không có.

"Ly rượu kia... cô bỏ cái gì vào rồi?"

"Một thứ có thể khiến cô ngoan ngoãn nghe lời." Chu Lâm Na nói xong liền mở một cánh cửa khác trong phòng ra.

"Cô ơi, đã chuẩn bị xong rồi."

Một vị phu nhân tuổi đã trung niên mặc quần áo sang trọng, gương mặt được bảo dưỡng rất tốt, từ trong phòng đi ra. Từ trên cao mà nhìn xuống Cố Vi Vi đang co rúm lại trên sô pha.

Cố Vi Vi nhận ra được đây chính là tiểu tam đã hại chết mẹ của Mộ Vi Vi.

Chính là Chu Mỹ Cầm mà trước đây không lâu đã gả cho Lê Gia Thành, cô ruột của Chu Lâm Na.

"Các người... lại muốn làm gì nữa đây?"

Chu Mỹ Cầm ngồi xuống, ý vị sâu xa mà nói.

"Đừng sợ, chúng ta không có ác ý gì cả. Chỉ là ta nghe nói bây giờ con đã không còn nhà để về, phải trải qua vô số cực khổ ở bên ngoài, ngay cả đi học cũng không đi được nữa …"

"Việc tôi không có nhà để về còn không phải là do bà ban tặng cho sao." Cố Vi Vi cười khinh bỉ.

Nếu không có Mộ gia giúp đỡ suốt nhiều năm như vậy, chỉ sợ Chu Mỹ Cầm đến cả đại học cũng không lên được.

Chứ nói gì đến ra nước ngoài du học, trở thành quản lý của tập đoàn Long Thăng.

Nhưng đã có được tất cả những thứ đó rồi mà bà ta còn chưa thấy đủ, tiếp tục cấu kết với Lê Gia Thành từng bước khống chế công ty.

Mộ Dao chết đi rồi, cả bà ta và Lê Gia Thành đều không hề có lấy một chút áy náy. Rất nhanh sau đó còn ngang nhiên tái hôn rồi dọn về chung một nhà, chiếm hết sản nghiệp của Mộ gia.

Bây giờ lại chạy đến trước mặt cô giả vờ có ý tốt gì đây chứ.

"Đừng có không biết phân biệt tốt xấu như thế, cô của tôi cũng là muốn cô có thể sống khá hơn một chút mà thôi. Dù sao thì Vương tổng của truyền thông Thiên Thịnh không phải ai muốn ngủ cùng liền có thể ngủ cùng đâu."

Chu Lâm Na tỏ vẻ khinh bỉ mà nhìn Cố Vi Vi, lần trước cô ta dám ở trường học làm cô mất mặt, cơn giận này cô đã phải nhịn lâu rồi.

Gần đây cô cô giúp chị họ liên hệ các nguồn tài nguyên, giúp chị ấy có cơ hội tham diễn trong một mảng giải trí lớn được tổ chức hàng năm mà truyền thông Thiên Thịnh đầu tư vào, đạo diễn còn là người vừa mới được gọi tên trong Giải thưởng đạo diễn nổi tiếng thế giới, Dịch An.

Mặc dù nhân khí của chị họ cô không tệ nhưng vẫn không thể kiếm được tài nguyên trong mảng điện ảnh.

Nếu như chị ấy có thể tham gia diễn xuất trong bộ phim này thì chắc chắn sau này cả tài nguyên và vị thế trong giới đều sẽ tăng lên rất nhiều, nhận được vai nữ chính là điều không cần phải bàn cãi gì nữa.

Hơn nữa, gần đây Thiên Thịnh và Long Thăng cũng đang bàn bạc một cuộc hợp tác quan trọng, điểm then chốt bọn họ có đồng ý hợp tác hay không đều là do Vương tổng quyết định.

Vương tổng rất thích chị họ, nhưng hiện tại tiền đồ của chị họ cô đang trên đà phát triển, chị ấy sao có thể đồng ý tự mình đến đây tiếp lão quỷ háo sắc Vương Vệ Đông này cơ chứ.

Cho nên bọn họ liền đưa tấm hình chụp Mộ Vi Vi cho hắn xem, Vương tổng rất hài lòng nói hôm nay muốn gặp cô.

Vì thế, Chu Lâm Na mới bày kế giúp cô cô của cô ta lừa Mộ Vi Vi đến đây.

Mộ Vi Vi đã uống ly rượu bị bỏ thuốc mà cô chuẩn bị rồi, lát nữa chẳng phải chỉ có thể mặc cho Vương tổng thích làm thì thì làm hay sao.

Lấy Mộ Vi Vi ra làm lá chắn vừa có thể đổi lại tài nguyên điện ảnh tốt như thế cho chị họ cô, vừa có thể giành lấy cuộc hợp tác quan trọng cho Long Thăng.

Quan trọng hơn nữa chính là…. Chu Lâm Na có thể loại trừ tảng đá chắn đường vướng víu Mộ Vi Vi rồi.

Dựa vào kỹ năng chơi đàn mà hôm trước cô ta thể hiện, nếu sau này cô ta cũng thi vào Trường học Âm nhạc Đế Đô, chẳng phải Chu Lâm Na cô sẽ bị cô ta chèn ép hay sao.

Hơn nữa sau này Cố Vi Vi đã trở thành đồ chơi của Vương tổng rồi.

Luật thiếu cho dù vẫn thích cô ta thì cũng không thể chấp nhận một kẻ phóng túng đã bị người khác chơi đùa được.

Vì vậy, đối với bọn họ mà nói giao Mộ Vi Vi cho Vương Vệ Đông chính là không tốn đồng nào lại có thể đổi lại bao nhiêu chuyện tốt, tại sao lại không làm chứ.

Chu Mỹ Cầm nhìn đồng hồ, có lẽ Vương tổng cũng sắp đến rồi liền giục.

"Lâm Na, nơi này không có chuyện gì cần con giúp nữa rồi, con về nhà trước đi."

Chu Lâm Na gật đầu tỏ vẻ hiểu ý, cầm lấy túi xách của mình chuẩn bị rời khỏi phòng. Trước khi đi còn không quên chế giễu Cố Vi Vi một câu.

"Mộ Vi Vi, lát nữa cô vẫn là nên ngoan ngoan làm thứ đồ chơi mặc cho người ta đùa giỡn đi, nếu không thì thật lãng phí gương mặt hồ ly quyến rũ này của cô rồi."
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.