Translator: Wave Literature
Phó Thời Khâm miệng còn đang ngậm đầy mì sợi, trợn mắt ngoác mồm mà nhìn người vừa nói ra cái câu dọa người kia, Phó Hàn Tranh.
Anh trai thân yêu của tôi ơi, thái độ của anh biến đổi cũng quá nhanh rồi đấy.
Phó Hàn Tranh hỏi xong, vẫn rất thản nhiên mà trở về phòng làm việc.
Giống như là câu nói vừa rồi không phải do hắn nói ra vậy.
Cố Vi Vi hận không thể độn thổ xuống đất, căn phòng này vừa lớn vừa thoải mái, nhưng có lẽ thật sự không thể ở thêm được nữa rồi.
Phó Thời Khâm vừa ăn mì vừa đê tiện cười hỏi.
"Vậy anh trai tôi rốt cuộc là ăn có ngon không?"
"Cút!"
Cố Vi Vi vùi đầu vào ăn mì, ăn xong liền thu dọn bát đũa rồi trở về phòng ngủ không bước chân ra ngoài thêm lần nào nữa.
Phó Thời Khâm ăn mì xong lại lấy trộm đồ ăn vặt của Cố Vi Vi đem vào phòng làm việc.
Hắn vừa ăn vừa bắt đầu tám chuyện.
"Anh, nói thật xem, có phải anh đã sớm biết chuyện Mộ Vi Vi không hề xấu xí rồi không?"
Phó Hàn Tranh rất chuyên tâm mà vùi đầu vào công việc, hoàn toàn không để ý đến hắn.
Phó Thời Khâm cắn một miếng bánh quy rồi lại tiếp tục phân tích.
"Cho nên người mà từ trước đến nay không động đến phụ nữ như anh, hôm đó đã muốn nhưng còn tỏ vẻ cự tuyệt, sau đó lại thuận nước đẩy thuyền mà ngủ cùng Mộ Vi Vi…"
Phó Hàn Tranh vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100568/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.