Translator: Wave Literature
Trước đây, vì còn phải sống nhờ vào chỗ dựa mà người Mộ ban cho, nên cô mới cúi đầu mà chịu đựng cái dáng vẻ hơn người một bậc của ai kia.
Bây giờ Mộ gia chỉ còn lại mỗi một mình Mộ Vi Vi, dĩ nhiên cô muốn ngược đãi cô ta như thế nào liền có thể thoải mái mà ngược đãi, chẳng còn phải kiêng dè ai cả.
Đáng hận nhất chính là cô lại không hề hay biết cô ta đã giở trò câu dẫn Tần Luật từ lúc nào.
Trong ví tiền của Tần Luật tới giờ vẫn còn giữ lại một tấm ảnh chụp Mộ Vi Vi đang đánh đàn, vừa nghĩ đến chuyện này thôi là cô đã hận không thể đem Mộ Vi Vi giẫm nát dưới chân rồi.
Cố Vi Vi gật đầu tỏ vẻ sẵn sàng ứng chiến, "Tốt thôi, làm sao phân thắng bại đây?"
Gần đây, những chuyện xúi quẩy xảy ra quá nhiều khiến cô lúc nào cũng phải kìm nén một bụng oán khí mà chưa tìm được chỗ để bộc phát đây.
Chu Lâm Na liếc nhìn giáo sư dạy âm nhạc, "Cứ để giáo viên ra đề đi."
"Trước tiên dùng một đoạn nhạc ngẫu hứng để khởi động đi. Lâm Na tùy ý đàn một đoạn, Mộ Vi Vi nghe xong thì đàn lại đoạn nhạc đó, sau đó lại đàn thêm một khúc ngẫu hứng nữa, lần này đổi thành Lâm Na đàn lại."
Cố Vi Vi gật đầu biểu thị đồng ý, lập tức tiến về phía một chiếc đàn khác rồi ngồi xuống khởi động ngón tay một chút.
Chu Lâm Na nhìn về phía những
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100559/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.