Translator: Wave Literature
Phó Thời Khâm sửng sốt nhìn chằm chằm Minh Tông viễn không chớp mắt rồi lại nghiêng đầu nhìn sang Mạnh Như Nhã.
"Như Nhã, không phải Minh lão là do cô thuyết phục được sao?"
Chuyện này thì liên quan gì đến con bé Mộ Vi Vi đáng ghét kia cơ chứ?
Mạnh Như Nhã cũng một mực nói, "Tôi vẫn luôn túc trực ở xung quanh Minh gia, chưa từng trông thấy Vi Vi đến đây mà."
Hơn nữa, đến cả cô còn không thuyết phục nổi Minh lão, con bé não tàn ngớ ngẩn kia làm thế nào mà làm được cơ chứ.
Phó Thời Khâm vừa nghe xong liền cảm thấy chuyện này vô cùng buồn cười mà hỏi Minh Tông Viễn.
"Minh lão, rốt cuộc ông nói là Mộ nha đầu hay là Mạnh nha đầu vậy?"
Có lẽ là ông ấy nói sai rồi, người mà ông ấy nhắc đến hẳn phải là Mạnh nha đầu Mạnh Như Nhã mới đúng.
"Ta nói là Mộ Vi Vi, Mạnh nha đầu là ai chứ, ta không quen biết cô ta." Minh Tông Viễn lườm hắn một cái.
Sắc mặt của Mạnh Như Nhã hơi thay đổi nhưng vẫn cố duy trì vẻ tươi cười.
"Minh lão, rõ ràng hôm qua ông đã nói với cháu là ông sẽ nhượng lại một bức tranh mà."
Minh Tông Viễn nghĩ đi nghĩ lại một lúc rồi đáp.
"Hôm qua Vi Vi tới đây bàn chuyện xong thì liền rời đi cho nên ta mới bảo cô truyền đạt lại."
Phó Thời Khâm vẫn không chịu tin, tiếp tục truy hỏi.
"Minh lão, Mộ Vi Vi mà ông nhắc đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bi-mat-day-ngot-ngao-vo-yeu-be-bong-cua-dai-gia-tai-phiet/2100557/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.