Tiếng còi xe bệnh viện đã hú âm ngoài cửa chính. Uyển Nhi thấy vậy liền mừng mà nói to với Kỳ Thiên:
“Anh, bệnh viện đến rồi mau bế Kiều Kiều ra ngoài đi!”
Kỳ Thiên nghe vậy liền vội vàng bế Phương Kiều dậy chạy nhanh ra hướng ngoài cửa đang có xe cấp cứu ở đó.
***
Tại bệnh viện, Uyển Nhi, Nhất Hàm, Kỳ Thiên và cả bố mẹ Phương Kiều nữa đêufđang ở ngoài cửa phòng cấp cứu. Tâm trạng của ai cũng vô cùng nặng nề. Kỳ Thiên bước đến trước mặt ông bà Phương cúi thấp người xuống nói xin lỗi:
“Hai bác! Cháu xin lỗi, vì cháu mà Kiều Kiều gặp nguy hiểm. Cháu không bảo vệ tốt được cho Kiều Kiều. Cháu xin lỗi!”
Ông bà Phương đôi mắt đỏ hoe nhìn Kỳ Thiên mà khẽ lắc đầu. Ông Phương tiến lên đặt tay lên vai Kỳ Thiên mà an ủi:
“Không sao, đời mà làm gì có chuyện nào mà có thể hoàn toàn lường trước được. Cháu không phải tự trách, bác giao con gái bác cho cháu là bác đã hoàn toàn tin tưởng cháu rồi.”
Kỳ Thiên kinh ngạc đứng thẳng người dậy nhìn ông Phương. Anh quả thật quá may mắn vì có được bố mẹ vợ tốt như vậy. Cánh cửa phòng cấp cứu bật mở ra, cả năm người đều vội bước đến hỏi bác sĩ:
“Cô ấy…sao rồi ạ?”
Bác sĩ tháo chiếc khẩu trang ra nhìn năm người rồi thông báo tình hình của Phương Kiều:
“Cô ấy không sao rồi. May thủy tinh không đâm quá sâu nên không nguy hiểm đến tính mạng. Nhưng đầu do bị va đập quá mạnh nên não bộ bị tổn thương dẫn đến cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-hon-nhan-bat-dac-di/561423/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.