Chương trước
Chương sau
Edit: An Bi

Hôn lễ kéo dài trọn vẹn một ngày, Hàng Tiểu Ý cảm giác xương sống mình sắp gãy, vất vả trở lại phòng tân hôn, liền nằm co quắp trên giường không nhúc nhích nổi: “Sớm biết kết hôn lại mệt mỏi như vậy…”

Đôi mấy lạnh lùng của Thiệu Thành Hi nhìn sang, Hàng Tiểu Ý tặc lưỡi một cái, “Biết vậy thì nhân lúc còn trẻ đã kết hôn sớm…”

Thiệu Thành Hi nhéo mặt cô một cái, “Nằm nghỉ chút đi, anh chuẩn bị nước tắm cho em.”

Nhìn Thiệu Thành Hi đi vào nhà tắm, Hàng Tiểu Ý suy nghĩ một chút, sang phòng khách tìm váy cưới.

Lúc Thiệu Thành Hi đi ra, liền thấy Hàng Tiểu Ý mặc váy cưới, đứng đó cười dịu dàng nhìn anh.

Cổ họng Thiệu Thành Hi liền nghẹn lại, làm như không có chuyện gì hỏi, “Sao lại thay váy cưới?” Lúc mời rượu đã thay váy cưới ra, đổi thành sườn xám.

Hàng Tiểu Ý bước từng bước về phía anh, sau đó, nhẹ nhàng ôm lấy eo anh, gối đầu lên vai anh, nhẹ nhàng nói, “Cảm thấy thật tiếc nếu không mặc váy cưới lúc này, ban ngày thì mặc cho mọi người nhìn, tối hôm nay đặc biệt mặc một lần vì anh, được không?”

Giọng cô mềm mại uyển chuyển, âm cuối kéo dài, cơ thể Thiệu Thành Hi hơi căng thẳng, ôm cô nhẹ nhàng đặt lên giường.

Cô nằm ở chỗ đó, váy cưới trắng xòe ra xung quanh cô, mái tóc đen xõa xuống rơi trên váy cưới, tạo thành một vẻ tương phản, đầu vai mịn màng như trân châu, khuôn mặt nhỏ nhắn trắng nõn dưới ánh đèn như đang cười nói, rõ ràng là khuôn mặt cười ngọt ngào yên tĩnh, xem ra anh lại bị hấp dẫn đến hoa mắt rồi.

Cúi người áp trên người cô, hai tay chống hai bên cơ thể cô, ánh mắt sáng rực nhìn cô, ẩn chứa dục vọng khiến người khác hoảng sợ, Hàng Tiểu Ý cắn môi, hai tay choàng qua cổ anh, kéo anh lại gần mình hơn, nhẹ nhàng liếm đôi môi anh, e lệ gọi tên anh, “Thành Hi…”

Tay của Thiệu Thành Hi trượt tới vành tai cô, nhẹ nhàng xoa nắn viên trân châu khéo léo kia, khàn khàn nói, “Còn giữ sao?”

Hàng Tiểu Ý nhìn thẳng vào mắt anh, “Em còn giữ, anh vui không?”

Thiệu Thành Hi không trả lời, mà thay vào đó là nụ hôn nóng rực, mang theo bá đạo xâm chiếm….

Âm thanh lửa nóng kích tình, tràn ngập căn phòng tân hôn, phòng mới của họ, cuộc sống mới của họ.

*

Mới rạng sáng ngày thứ hai, Hàng Tiểu Ý đã bị Thiệu Thành Hi gọi dậy, toàn thân Hàng Tiểu Ý như tan ra, chỗ nào cũng đau, ôm gối đầu than không dậy nổi.

Thiệu Thành Hi không có biện pháp, liền mặc quần áo cho cô, “Ngoan. chúng ta phải lên máy bay, lên máy bay rồi em lại ngủ tiếp, được không?”

Hàng Tiểu Ý nghĩ đến trời xanh biển xanh, đột nhiên có động lực, chập choạng từ trên giường đứng lên.

Lúc người ta kết hôn đều được nghỉ kết hôn nửa tháng, đến cô, chế độ thay đổi, thời gian nghỉ kết hôn còn có 3 ngày, cô dồn cả nghỉ đông, ngày nghỉ lại một chỗ, lại mặt dày xin lãnh đạo, mới được nghỉ 10 ngày, bỏ qua mấy ngày lãng phí cho hôn lễ, cô chỉ còn 5 ngày nghỉ thôi, mà Thiệu Thành Hi còn thảm hơn, công ty anh mới chuyển đến đây, anh vô cùng bận rộn, có thể nghỉ vài ngày đã tốt lắm rồi, vậy nên tuần trăng mật lần này của hai người kéo dài trong ba ngày, là ba ngày, ba ngày đó!!!

Vì thế nên một phút cũng không thể chậm trễ.

Tuần trăng mật của cô chỉ còn ba ngày, hai tiếng bay là có thể đến làng du lịch, Hàng Tiểu Ý nhớ lại, đúng là vô cùng đáng giận.

Thiệu Thành Hi nhìn cô đột nhiên như bị đánh tiết gà, xoa xoa mi tâm, quả nhiên không nên đoán tâm tư phụ nữ, có đoán đi đoán lại cũng chẳng hiểu.

Hai người đã sớm thu dọn xong hành lí, thư kí của Thiệu Thành Hi tới đón họ, đưa họ đến sân bay.

Hai người tới sân bay, trong lúc đợi ở phòng chờ để lên máy bay, Hàng Tiểu Ý dựa vào vai Thiệu Thành Hi nhắn weibo, “Thứ tư gặp? Anh ba lại làm sai gì hả? Thứ tư gặp làm gì?”

Thiệu Thành Hi liếc sang, “Chắc lại có scandal với nữ minh tinh nào rồi.”

Hàng Tiểu Ý tức giận, “Anh ấy muốn làm gì chứ? Ngày nào cũng có scandal, vậy còn trêu ghẹo Đồng Tâm làm gì?”

Thiệu Thành Hi nhướng mày, “Từ trước đến nay, anh ba em là một người cực hạn, chỉ có càng lợi hại, cuối cùng mới chết càng thảm.”

Hàng Tiểu Ý, “...”

“Anh Thiệu…” Nghe có người gọi Thiệu Thành Hi, hai người đồng thời ngẩng đầu lên, Thiệu Thành Hi nhìn mấy người đang đứng, nhíu mày, “Hoài Cảnh?”

Ba người đàn ông tiến lại gần, ở giữa là một người đàn ông mặc tây trang màu đen, áo sơ mi đen, giày da màu đen, từ đầu đến chân là một màu đen, khiến người ta có cảm giác phải cách xa anh ta ngàn dặm, lại khiến Hàng Tiểu Ý nghĩ tới phong cách cấm dục, lại nhìn người đàn ông lúc nào cũng có thể động dục bên cạnh mình… Nhìn qua những người đứng bên cạnh anh ta, cũng cùng một dạng như vậy...

Thẩm Hoài Cảnh gật đầu, trên mặt không có một nét mặt dư thừa, ngược lại người đàn ông vừa nói lại cười tủm tỉm, đưa một cái lì xì tới, “Chúng tôi mới từ nước ngoài về, không ngờ gặp được anh Thiệu ở đây, nghe nói anh Thiệu kết hôn, tiếc rằng không tham gia hôn lễ được, nên đã sớm chuẩn bị tiền mừng, đây là tấm lòng của chúng tôi, xin hãy nhận lấy.”

Thiệu Thành Hi không nói nhiều, nhận lấy, “Cảm ơn.”

Thẩm Hoài Cảnh lạnh lùng gật đầu, “Không có gì.”

Thiệu Thành Hi đã quen với tính cách tích chữ như vàng của người này rồi, không thèm để ý, Thẩm Hoài Cảnh mới bước vài bước dừng lại, nhìn anh, “Chuyện bác sĩ kia giải quyết thế nào?”

Thiệu Thành Hi gật đầu, “Người dưới trướng cậu xử lý rất tốt.”

Sắc mặt của Thẩm Hoài Cảnh lạnh lùng, “Tôi trả ơn thôi.”

Thiệu Thành Hi từ chối cho ý kiến, Thẩm Hoài Cảnh xoay người rời đi.

Bác sĩ, trả ơn, Hàng Tiểu Ý suy nghĩ.

Thiệu Thành Hi vừa quay đầu lại, liền thấy mắt Hàng Tiểu Ý sáng long lanh, vẫn dán vào bóng lưng của người đàn ông kia, “Oa, đẹp trai quá, sao trên đời lại có người đàn ông đẹp trai như thế… Thành Hi, Thành Hi…” Hàng Tiểu Ý kéo áo Thiệu Thành Hi, “Sao anh quen anh ta thế, sao em không biết vậy?”

“Em thấy anh ta rất đẹp trai hả?” Khuôn mặt Thiệu Thành Hi tối sầm, u ám.

“Anh không thấy anh ta rất đẹp trai sao? Anh ta giống như người đi từ truyện manga ra vậy, lần đầu tiên em nhìn thấy người đàn ông có thể gọi là xinh đẹp, ôi mẹ ơi, có thể làm minh tinh rồi, quá đẹp trai, quá xuất sắc rồi...”

Thiệu Thành Hi nắm cổ áo cô kéo cô lên máy bay, “Hàng Tiểu Ý, tốt lắm, em thành công chọc giận anh rồi.”

Đằng sau truyền đến tiếng giãy giụa của Hàng Tiểu Ý, “Thiệu Thành Hi, anh đang ghen….”

Thiệu Thành Hi khinh thường, “Em nghĩ anh cần phải ghen sao?”

“Thiệu Thành Hi, anh lòng dạ hẹp hòi…”

“Hàng Tiểu Ý, anh cảnh cáo em, đừng có chạm vào điểm mấu chốt của anh, nếu không anh sẽ cho em biết cái gì là lòng dạ hẹp hòi…”



Lúc máy bay hai người hạ cánh, lại có người tới đón, sau hai tiếng đi xe đưa hai người tới chỗ đặt trước, đó là một làng du lịch lớn ở vùng ngoại thành, bốn phía cảnh xuân tươi đẹp, xanh um tươi tốt, vô cùng đẹp.

Hàng Tiểu Ý vừa nhìn chỗ kia, liền khen ngợi, “Đẹp quá đi…”

Người đàn ông bên cạnh không phụ họa, trên đường đi anh chưa nói chuyện với cô lần nào.

Hàng Tiểu Ý hít thở không khí mới, cả cơ thể như sống lại, tất cả mỏi mệt đều không cánh mà bay, nhìn về phía xa còn thấy một cái thác nước, Hàng Tiểu Ý kích động kéo Thiệu Thành Hi, “Thành Hi, Thành Hi, anh nhìn thác nước, thác nước kìa ….”

Thiệu Thành Hi vẫn như cũ không phản ứng.

Tài xế của bọn họ lắc đầu, trong đầu nghĩ, thực sự họ đến hưởng tuần trăng mật sao? Không phải đi du lịch ly hôn chứ?

Hai người về phòng cất hành lí trước, Thiệu Thành Hi ra ngoài làm vài thủ tục, thuận tiện mua chút đồ ăn, Hàng Tiểu Ý mở laptop vào internet gọi video với Đồng Tâm, đi thẳng vào vấn đề, “Đồng Tâm, Đồng Tâm, tớ nói cho cậu biết, hôm nay tớ nhìn thấy một người đàn ông rất đẹp trai, thật sự là cực kì đẹp trai…”

“Đẹp trai thế nào? Đẹp trai như Thiệu sư huynh không?” Đồng Tâm tỏ vẻ nghi ngờ.

Hàng Tiểu Ý xua tay, “Hai người họ cảm giác không giống nhau, không thể so sánh được, người đàn ông kia, là kiểu đàn ông nhìn được nhưng không sờ được, cảm giác rất nguy hiểm, nhưng thật sự rất đẹp trai, lần đầu tớ gặp người đàn ông có thể dùng từ xinh đẹp để tưởng tượng, chính là từ kia, đẹp như vẽ, một người đàn ông nguy hiểm, kiểu cấm dục, cảm giác như nam chính tiểu thuyết ‘Từng phút đồng hồ’ mình đã đọc.”

“Thật hả?” Đồng Tâm cũng động lòng hiếu kì, “Có ảnh chụp không? Lấy ra cho tớ xem chút.”

“Không có.” Hàng Tiểu Ý tiếc nuối buông tay, “Nhưng anh ta và Thành Hi quen nhau, tớ cho cậu biết, cậu không nên thích anh ba ngốc nghếch của tớ nữa, để tớ bảo Thành Hi giới thiệu anh ta cho cậu, là cực phẩm đó.”

Đồng Tâm đột nhiên thay đổi nét mặt, Hàng Tiểu Ý nhìn vẻ mặt của cô, trong video đột nhiên xuất hiện một người, trừng mắt nhìn, đưa tay tắt video đi, cười gượng quay đầu lại, chỉ thấy gương mặt lạnh lùng của Thiệu Thành Hi ở phía sau, “Rất đẹp phải không? Đẹp như tranh vẽ phải không?”

Mắt thấy Thiệu Thành Hi rời đi, Hàng Tiểu Ý liền gấp rút đuổi theo, kêu to, “Ông xã…”

Thiệu Thành Hi đến nhà hàng, Hàng Tiểu Ý đuổi theo, Thiệu Thành Hi chân dài đi trước, Hàng Tiểu Ý chạy chậm đi sau, vất vả đuổi theo, kéo cánh tay anh, Thiệu Thành Hi dừng bước liếc nhìn cô, làm như không quen cô, “Tiểu thư tìm ai thế?

Hàng Tiểu Ý cười gượng, “Tìm anh, trai đẹp, cho tôi mượn điện thoại được không?”

Nhà hàng này ở cạnh bể bơi, sau khi ăn trưa xong, mọi người đều ngồi uống cà phê ở đây, hưởng thụ thời gian, có người vừa bơi xong choàng khăn tắm đến uống cà phê, không giống quán cà phê yên tĩnh ở thành phố, nơi này bầu không khí rất náo nhiệt.

Nghe đoạn đối thoại của hai người, tất cả mọi người đều nhìn sang với ánh mắt hiểu rõ, kiểu muốn xin số này, nơi này ngày nào cũng diễn ra vài chục lần.

Thiệu Thành Hi hất tay cô ra, “Ngại quá, tôi đã có vợ, tôi rất yêu vợ của mình.”

Hàng Tiểu Ý nhìn tay anh, lại nắm lấy cánh tay anh, “Tôi cũng có chồng, tôi cũng rất yêu chồng tôi, xem ra chúng ta giống nhau rồi, nhất định có tiếng nói chung đấy.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.