Gió xuân quét qua từng tán cây, thanh âm xào xạc đầy êm tai. Không khí tại nơi Y Tiên Sơn vào những ngày như thế này tươi mát vô cùng. Hương thơm thảo dược vấn vít vờn quanh sống mũi. Tịnh Hề dạo bước dưới gốc cây đa cổ, bay lên lùi ra hướng sau vài mét. Nàng giơ ngón tay múa vẽ biểu phù giữa không trung. Biểu phù màu lam nhạt chuyển động uốn lượn, nhẹ nhàng. Hít một hơi thật sâu, Tịnh Hề hất mạnh ống tay áo một cái. Biểu phù theo động tác của nàng mà lao về hướng cái cây. Âm thanh sét đánh bên tai mãnh liệt, chưa đến mấy giây sau mảnh đất cái cây chỉ còn lại một vẻ điêu tàn, khét lẹt...
Hài lòng cong môi cười đầy ngọt ngào, Tịnh Hề âm thầm cuộn tay thành nắm đấm thề trận quyết chiến này...
Bảo bảo sẽ thắng!
...
"Triệu phu nhân lại tái phát bệnh cũ.Cộng thêm chứng bệnh phong hàn do thân thể nhiễm lạnh, nên bệnh nặng càng thêm nặng." Nhàn nhạt nói ra một tràng dài, Hi Hoa ngồi bên thành giường khẽ đưa tay kéo lại mành trướng. Hướng mắt về phía đôi nam nữ đang đứng bên kia.
"Ngạch nương ta, sao có thể..." Giai Tuệ một thân áo vàng ngọt ngào tựa chú chim sơn ca. Tóc dài được búi theo kiểu Vân Tiên Kế. Gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn đầy hoạt bát lúc này tràn đầy hoảng sợ. Người nam nhân bên cạnh nàng ta cực kì tuấn tú, khí thế sắc bén y như lưỡi kiếm được rút khỏi vỏ. Khoác y phục màu thiên thanh, bàn tay to đỡ lấy thiếu nữ áo vàng bên cạnh. Ôm người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/4612561/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.