Tịnh Hề cho đám chó ăn no nê rồi, mỗi con đều há mõm ưỡn cái bụng phềnh lên. Cô mới hài lòng gật đầu...
Đám Milu này đều béo béo tròn tròn...
Không tốn công phí sức ta chăm lo mà lại.
Đem đống đồ ăn cho chó cất đi, Tịnh Hề rửa qua tay, bước chân vào phòng khách.
Lạc Cẩm Tu vẫn đứng yên tại hành lang, mắt nhìn chằm chặp đôi dép kia...
Trong nhà này, cái gì cũng thể hiện rõ sự tồn tại của một tên đàn ông khác.
Anh không thể không thừa nhận...
Bản thân đang cực kỳ ghen tị.
"Anh sao thế?" Tịnh Hề khó hiểu, bao lâu rồi mà anh ta vẫn chưa đi dép vào.
Chẳng lẽ cần người xỏ dép hộ nữa à?
"Đây là dép của người khác, đúng không?" Lạc Cẩm Tu đá văng một chiếc ra xa, bực dọc nhìn cô...
Đôi dép như này mà bảo anh đi vào sao?
Không dùng.
Chiếc dép kia bị văng ngay tới chân Tịnh Hề, cô cau mày liếc anh, cúi người nhặt chiếc dép lên. Đi tới gần, đặt lại hai cái cạnh nhau.
"Anh bị sao thế?" Dép này bổn bảo bảo mới mua hôm kia xong.
Anh ta lại lên cơn bệnh gì thế?
"Đây không phải dép của anh. Anh không thích."
Tịnh Hề:"..." Thần kinh.
Lạc Cẩm Tu mặc kệ ánh mắt Tịnh Hề nhìn anh như thằng thiểu năng, quyết đoán đi chân đất vào nhà, thả người lên ghế sô pha.
Tịnh Hề đặt một cốc nước lọc lên bàn, đẩy về hướng Lạc Cẩm Tu ngồi. Riêng cô nhóc lại nằm ở cái ghế khác, móc máy tính bảng ra nghịch.
Thấy tiểu thiên sứ không quan tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/4612476/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.