Thế là Tịnh Hề mua cả đống chó về luôn.
Mua thêm cả thức ăn cho chó nữa.
Còn cả chuồng chó...
Thôi, hơi nhiều. Mua chuồng sau vậy.
Tịnh Hề ôm chó đi thanh toán.
Một con thì nhẹ...
Nhưng năm con thì nặng quá.
"Chị ơi, em trả tiền." Cô nhóc móc từ trong cặp ra mấy tờ nhân dân tệ đưa cho nhân viên. Cô gái ngồi đếm tiền, sau đó tỏ vẻ "cảm thông" mà nói: "Bé ơi, chỗ tiền này thiếu rồi."
Tịnh Hề:"..." Thiếu sao?
Cảm thấy hơi nhục...
Ta thế mà đưa thiếu "xiền".
Không sao, đưa thêm tiền là được.
Chị nhân viên thấy cô nhóc dễ thương này im lặng, bèn nghĩ là nhóc ta không có đủ tiền để mua, đành dịu giọng khuyên nhủ: "Bé ơi, nếu em thích mua chó thì mua một con được rồi mà."
Tịnh Hề:"..." Ta cũng muốn mua một con lắm!
Nhưng Milu là con nào?
Có quỷ mới biết!
"Đâu có nha, chị nhân viên. Để em đưa thêm tiền." Cô mở balo ra, lục lục lọi trong đó.
A, đây rồi.
Tịnh Hề móc ra một xấp tiền dày cồm cộp, hàng đống tờ tiền đỏ rực xếp chồng lên nhau. Cô bé cười ngòn ngọt, đưa cho chị nhân viên: "Chỗ này đủ chưa ạ."
Nhân viên:"..."
Cô ta run rẩy nhận xấp tiền đó, nuốt nước bọt.
Tưởng cô bé này không đủ tiền...
Ai ngờ là do không biết đếm đấy thôi.
"Thế này thừa rồi, bé ơi." Quá thừa ấy chứ.
Số tiền này bằng mấy tháng tiền lương của cô ta gộp lại đấy.
"Chị trả em tiền thừa là được nha." Tịnh Hề xoè tay ra nhận lấy số tiền thừa còn lại. Xong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-giao-dich-cua-thuong-nhan-thoi-khong/4612467/chuong-84.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.