Bì Bì đang sắp xếp tài liệu, kẹp điện thoại lên bên tai: “Sao rồi?”
“Tớ không đi gặp anh ta. Tớ bỏ cuộc rồi.”
“Như vậy đi,” Bì Bì bỗng nói, “Tớ đi thay cậu, được không?”
──────── ♥ ♥ ♥ ♥ ♥ ────────
Suốt nửa năm nay, ngoài cuối tuần, sángnào Bì Bì cũng cùng đồng nghiệp đến quán ăn bên đường thanh niên ănsáng. Đó là một cửa hàng bán những món điểm tâm sáng và đồ uống rất đơngiản. Có sữa đậu nành đặc, bánh quẩy giòn và bánh bao chiên hương hạttiêu. Cũng có bán cà phê, nghiền thô, hương vị Colombia, rẻ hơn nhiều so với trên hòn đảo đó, vả lại cốc cũng lớn hơn.
Cửa hàng này là một ngôi nhà cũ, kinh doanh cũng không đắt khách lắm, chủ yếu là phục vụ cho thành phần tri thức trong khu dân cư xung quanhlà chính.
Vào bảy rưỡi, Bì Bì lại trông thấy người đàn ông đó.
Mấy tháng nay, có một đôi “Vợ chồng” hầu như ngày nào cũng hẹn gặpnhau ở đây. Dễ nhận thấy họ thuộc về hai gia đình khác nhau, tay haingười đều đeo nhẫn, người đàn ông chừng bốn mươi, người phụ nữ chừng balăm ba sáu, người bình thường, phong độ, tướng mạo rất xứng đôi.
Họ đến từ hai chuyến tàu điện khác nhau, dường như sống rất xa nhau.Người đàn ông luôn tới trước vài phút, thay người phụ nữ gọi cà phê vàđiểm tâm sáng, sau đó chọn một góc để ngồi, lặng lẽ đợi. Người phụ nữ ăn mặc rất thời trang, nhẫn kim cương trên tay sáng lấp lánh, vóc ngườinhỏ nhắn xinh xắn, đi giầy cao gót, dáng đi rất thướt tha. Bì Bì rấtthích đôi khuyên tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-ky-la-van-kiep-yeu-em/2825/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.