Phần 1Bì Bìthực sự nổi nóng rồi, giậm mạnh chân một cái, không thèm đếm xỉa chuyệngì nữa, hét lên: ”Hạ Lan tiên sinh! Tôi muốn nôn, anh phải tìm thứ gì đó để tôi nôn!”
Bì Bì chưa bao giờ vào thăm bảo tàng thành phố C, dù rằng cô lớn lêntrong thành phố này, cái bảo tàng ấy còn nằm trên con đường cô đếntrường. Cũng không biết là phong cách thiết kế theo trường phái gì màtoàn bộ bảo tàng nhìn như một cỗ quan tài, hình chữ nhật hẹp và dài, màu xám bạc nặng nề, u ám. Báo chí có nói rằng, viện bảo tàng đã trùng tunhiều lần nên các thiết bị và cơ sở vật chất vô cùng cầu kỳ, nó trởthành cánh cửa giao lưu chính và là biểu tượng văn hóa của thành phố C.
Khi còn nhỏ, cha mẹ Bì Bì thà đưa cô đến công viên cũng không chothăm quan viện bảo tàng. Còn dọa cô, nói: trong bảo tàng chẳng có gìngoài mấy cỗ quan tài. Sau này họ mới nói thật rằng, không cho cô đếnviện bảo tàng chỉ vì WC ở đó không tốt. Đều là bồn cầu bệt nên khôngquen dùng.
Họ nói không sai.
Viện bảo tàng thành phố C vẫn luôn tự hào, vì có hẳn bộ sưu tập cáchiện vật được khai quật từ các ngôi mộ thời Chiến quốc và xác ướp thờiHán. Ngoài ra còn cất giữ rất nhiều đồ bằng đồng thau và ngọc.
Trời đã tối hắn, tuyết khẽ rơi, lặng lẽ, vương vãi. Bì Bì xuống xe,lấy khăn choàng quấn mạnh một vòng quanh cổ lấy tinh thần, nhìn đồng hồđã tám giờ đúng. Phùng Tân Hoa đang ở phòng bảo vệ chờ cô.
Tiến vào cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-ky-la-van-kiep-yeu-em/2815/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.