Ngày đầu tiên đi làm.
Cô làm trong tổ thiết kế của công ty Sumer, cái công ty mà cô ao ước được vào làm việc từ lâu.
"Chào mừng em tới phòng thiết kế! Chị là Hana, trưởng phòng. Đây là Ánh, My, Quân, Phương!"-Hana là người Canada nên không nói rõ tiếng Việt cho lắm.
Cô thấy cái này... sao thân thiết quá mức rồi?
"Chào mọi người, em tên Mai, gọi là Mark cũng được!"
Cả phòng bốn người kia không phản ứng. À, là không thèm để ý. Hana cười trừ.
"Xin lỗi em, họ thất lễ rồi!"-Boss đã giao trọng trách nâng đỡ bà chủ rồi, vậy mà cô lại để bà chủ phải chịu uất ức, phải đi dập đầu tạ tội với Boss quá.(Anh quá lộ liễu với nhân viên.)
"Không sao đâu chị!"-Cô cười toe, dù sao cô cũng không muốn được quá nhiều người chú ý.
Công nhận giám đốc công ty này có gu thật phong phú: mỗi cái bàn làm việc một màu. Cô có cảm giác mình lạc vào cánh đồng. Và chỗ làm việc của cô khác hẳn... là nổi bật quá đi. Đen trắng đen trắng. Hai màu cô thích đó, trùng hợp thật.
Cô không biết rằng, vì cô mà anh thay đổi toàn bộ bàn ghế trong phòng rồi tỉ mỉ chọn từ cái ghế đến cái bàn cho cô.
Có vẻ mấy người kia không ưa cô cho lắm, nhất là Ánh với My. Có mỗi Phương là bình thường với cô nhất.
Cô lập tức cúi đầu vẽ vẽ viết viết. Thật là cái quái gì cũng làm cảm hứng của cô dâng trào được. Cô cứ ngồi vẽ, ngồi vẽ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-dinh-menh/3186846/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.