Cứ vào mỗi buổi sáng dù là trời nắng hay trời mưa, trong một ngôi nhà ở làng quê bình yên luôn có âm thanh này "Gái dậy con.. gái dậy con.. gái dậy con." cứ như thế sáng nào cũng vậy. Đó là âm thanh của Ba cô Vũ Khai Nguyên, nhà cô có hai Anh em, Ba Mẹ cô là những nông dân chân chất.
Anh trai cô luôn thức dậy sớm hơn cô, những người trong nhà đánh thức cô và âm thanh mà cô thích nghe nhất chính là âm thanh mỗi buổi sáng Ba đánh thức cô dậy. Cứ như thế trải qua suốt quãng thời niên thiếu của cô, đến khi cô vào đại học thì thiếu đi âm thanh làm cô nhớ mong đó.
Sau khi trải qua thời gian đại học, cô đi làm như bao người khác, cuộc sống xa nhà với những nhớ nhung và sự tự do của tuổi trẻ. Tuy nhiên, công việc không như ý, cô luôn chuyển việc ở nhiều nơi, và cứ như thế mãi đến khi nhìn lại thì cô đã ở tuổi 35 hơn nửa đời người.
Thế mà Cô vẫn chưa có mối tình vắt vai và cô cũng không ý thức được rằng mình đã quá lớn tuổi và thua suất bạn bè cùng trang lứa rất nhiều.
Nhưng một bên là gia đình hối thúc: "Con nhìn coi, trong xóm mình mấy đứa nhỏ hơn con mà nó có chồng hết cả rồi, giờ trong xóm chỉ còn có mình con thôi đó." mẹ cô than phiền, một bên là đồng nghiệp khuyên răng: "Nguyên à, cậu đừng quá kén chọn, hãy mở lòng ra để đón nhận đừng quá khắc khe với bản thân." nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-go-dinh-menh-kim-nhat-nguyet/2676897/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.