Vĩ Văn đang say sưa quét sạch đống bánh ngọt ưa thích của mình. Cậu ngon lành nhai từng miếng bánh và cảm thấy rất thỏa mãn. Tuy nhiên, sự tập trung của cậu nhanh chóng bị phá vỡ khi những người bạn học ngồi cạnh bắt đầu xì xầm to nhỏ với nhau.
Tính tò mò nổi lên trong cậu, Vĩ Văn vội vàng ngẩng đầu lên, miệng vẫn còn đầy bánh: “Nè tụi mày! Tụi mày làm gì mà nói chuyện to nhỏ với nhau vậy? Có chuyện gì xảy ra sao? Hay nói xấu tao?”. Vừa nói, Vĩ Văn vừa ngấu nghiến nốt chiếc bánh cuối cùng, không để phí một mảnh vụn nào.
“Không có không có”, bạn học sinh vội vàng giải thích trước khi Vĩ Văn kịp ăn xong: “Tụi tao làm gì dám nói xấu mày? Mà mày cũng có chuyện gì để tụi tao nói xấu đâu?”
“Chứ sao mà tụi mày cứ xù xì kế bên tao là sao?”, nuốt trộng xuống Vĩ Văn nhăn mặt khó chịu ở cơ thể. Trong ánh nhìn sắc lạnh và đầy nghi ngờ, Vĩ Văn nheo đôi mắt sắc bén lại. Ném cho đám người trước mặt ánh nhìn chẳng mấy thiện cảm, Vĩ Văn khẳng định chắc nịch rằng cho dù có chết đi chăng nữa thì cậu cũng không tin lời bất kỳ ai trong số họ. Trong thâm tâm, Vĩ Văn vẫn canh cánh nỗi hoài nghi liệu những lời lẽ đang được thốt ra từ miệng họ có thực sự đáng tin cậy hay không.
“Bộ mày không xem tin nhắn của group chat của trong lớp sao?”, bạn học sinh ngỡ ngàng nhìn Vĩ Văn.
“Group chat của lớp… bộ trong đó có gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-dinh-menh/3548720/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.