Sáng nay, Tuấn Kiệt đã phải đến sân bóng rổ để thực hiện công việc dọn dẹp mà không ai khác ngoài cậu. Trong khi mọi người khác đều đang tập luyện một cách nhẹ nhàng nhất, cậu thì lại phải làm những công việc như quét sân, lau kính cửa và dọn dẹp các quả bóng. 
Tuấn Kiệt tự hỏi tại sao chỉ có mình bạn phải làm những việc này, trong khi mọi người khác đều được tham gia vào buổi tập. Minh Lâm, phó chủ tịch, đã giao cho Tuấn Kiệt nhiều công việc khác nhau mà cậu cảm thấy như mình đang làm công nhân dọn dẹp thay vì là một thành viên của câu lạc bộ. 
"Em đi lấy nước cho đàn anh đi.", Minh Lâm tỏ ra chăm chú và nghiêm túc khi nhìn vào Tuấn Kiệt, anh cũng không quên thêm vào đó một chút biểu hiện hài hước, như việc nhướng mày về phía ngoài cửa. 
Tuấn Kiệt đặt ánh mắt lên Minh Lâm với sự bất ngờ và khó hiểu trên khuôn mặt. Cậu không ngần ngại, ngay lập tức đặt ra câu hỏi cho Minh Lâm mà không có bất kỳ sự do dự nào. "Sao cơ? chuyện này sao lại là em làm?" 
"Những người khác bây giờ bận tập luyện rồi, cậu rảnh nhất, đi lấy nước cho những người khác là chuyện hết sức bình thường" 
"Bình thường? tôi làm từ sáng tới giờ, chẳng ai lấy nước cho tôi uống, bây giờ bắt tôi đi lấy nước ngược lại cho bọn họ, tôi không phải osin", Tuấn Kiệt bực tức quát tháo Minh Lâm, thành công giúp mọi người chú ý vào cuộc trò chuyện giữa hai người. Hành động này 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-gap-dinh-menh/3548698/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.