Phù! Phù! Nóng quá, cái thời tiết quái quỷ, 5h chiều rồi đấy sao mà vẫn nóng thế, trời ơi là trời.
Cả lũ con trai cởi trần, nhìn đứa nào đứa nấy ng toàn xương là xương, chả thằng nào có chút thịt mỡ nào. Nhưng riêng nó đã đc gia đình tầm bổ từ bé nên đầy đặn hơn mấy đứa kia. Bé Kẹo đc ưu ái hơn là nó quạt cho bé ngủ, lúc ngủ trông mé thật bình yên. Bỗng bé khẽ cựa quậy, 1 giọt nước mắt lăn dài trên má bé.
"Cha ơi...mẹ ơi...đừng bỏ con...hu hu".
Chắc bé lại nhớ bố mẹ rồi, bé còn nhỏ mà đã phải xa vòng tay của họ. Nó nhìn lũ trẻ, nó lại càng thương chúng biết nhường nào, chúng còn nhỏ quá,chúng ko đáng phải chịu cái cảnh này...
-Nóng quá, đi tắm sông đi đại ca. Thằng Quảng ý kiến.
-Đúng đó đại ca, giờ đi tắm phê phải biết. Lũ còn lại cũng nhao nhao lên.
Ừ nhỉ, sao nó ko nghĩ ra, bây jờ mà đi tắm thì mát phải biết. Cũng thời điểm này mấy năn trc là nó đang ở trong bể bơi mà ngắm mấy em xinh tươi 2 mảnh rồi,hí hí. Thôi ko nghĩ về truyện xưa nữa.
-Ừ đi thôi...à mà thằng Kiên ở lại trông bé Kẹo ngủ. Nó nói.
-Ơ sao lại là em. Kiên thắc mắc.
-Mày ở lại, tý anh mua bánh kẹo về cho mà ăn.
-Đại ca nhớ nhá. Thằng bé hí hửng.
-Ờ...đi thôi mấy đứa. Nó quay ra pảo mấy đứa kia.
Cả lũ chạy ra phía con sông. Gần đến mép mấy đứa trẻ liền bật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-thang-nhoc-15/2400023/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.