Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19
Chương sau
Ông nhìn nó rồi nhẹ nhàg đặt tờ báo xuốg bàn. -Cháu là V đúg ko? Ông mở lời trc. -Vâng, cháu chào bác. Nó đáp lời. -Ngồi đi cháu. -Dạ. -Cháu uống càfê chứ? Ông hỏi nó. -Dạ. -Ờ thế Mai vào pha cho bố 2cốc Lipton đi, xl cháu nhà bác ko ai uống càfê. Ông nói với Mai rồi quay ra với nó."vãi troll" -Dạ ko sao đâu bác. Nó cười trừ. 1 lúc sau Mai bưng 2cốc nước cam. Nó thấy thế thì đờ ng ra, mặt đần thối."móa! Cha con nàg troll mình chắc?". Mai cứ che miệg cười khúc khích khi nhìn thấy bộ dạng của nó lúc này. Ông cười hiền giải thích. -Nhà bác thườg hay như thế, cháu đừg bận tâm nha. -Ko sao đâu bác,thế này càg vui ạ. Nó gãi đầu. -Ừm, Mai lên phòng đi để bố nói chuyện với V 1 lúc. -Dạ. Cô nàg ngoan ngoãn đi lên phòg. Lúc này chỉ còn nó và ông trong phòg khách, không gian im lặng đến lạ kỳ. Nó đành mở lời trước. -Bác uốg nước đi ạ. Ông đưa cốc nước lên miệng nhấp 1 ngụm rồi bắt đầu hỏi. -Nghe Mai kể thì cháu là ng đã cứu nó khỏi chết đuối. -Vâg ạ, lúc ý cháu đang ở gần đấy,chợt có tiến động khá to mặt nước, đứa em cháu nó bảo có ng nhảy cầu thế là cháu bơi đến cứu Mai. -Ừm, mà cháu với Mai là j của nhau. -Là bạn ạ. Nó trả lời nhưng trong thâm tâm nó muốn nói cháu thích con gái bác đấy, làm bố vợ cháu nhé. -Là bạn? Ông nhăn mặt tỏ vẻ khó hiểu. -Dạ...là bạn. Ông lại nhấp 1 ngụm nữa rồi đặt cốc xuốg, thở dài. -Mai là đứa con gái duy nhất của bác, con bé mất mẹ từ bé nên bác rất nâng niu chiều chuộng nó, chăm sóc thay cả phần của mẹ nó. Cháu biết đấy, từ xưa đến nay, giàu và nghèo là 2 thứ khác biệt nhau..."con vua thì lại làm vua-chú tiểu ở chùa thì quét lá đa" nghèo vẫn là nghèo, đâu thể nào có tình bạn giữa giàu, nó chỉ là vỏ bọc bên ngoài để che dấu sự lợi dụng bên trong mà thôi. Ông làm 1 tràng dài,những lời nói đó như hàng trăm mũi dao đâm vào người nó. Ông ấy nói đúng, đâu thể có tình bạn giữa giàu và nghèo thế nhưng tình bạn của cô và nó thì là cái gì chứ? Nó cúi gầm mặt khi hết những lời từ ông. Móc từ ví ra 1 xấp tiền,ông đẩy về phía nó. -Mong cháu hãy cầm lấy và tránh xa Mai ra. Ông nói. Lúc này nó ngẩng mặt lên nhìn ông, tay nó đẩy lại xấp tiền cho ông và nói. -Cháu biết cha mẹ nào cũng muốn tốt cho con cái, mong tươg lai của con mình tốt đẹp, như bác nói ko hề có chữ "bạn" ở giữa 2 chữ "nghèo" và "giàu" 3 chữ đó ko thể đc đặt cùng nhau tạo lên thành 1 câu đc, giàu thì là bạn của giàu, nghèo thì là bạn của nghèo...nhưng bác à, bác hãy nghe cháu nói, tình bạn giữa Mai và cháu hết sức trong sáng ko có chút tính toán nào trog đó, nếu cháu nhận số tiền này đồng nghĩa với việc giết chết 1 cái j đó tốt đẹp và hơn nữa là cháu đã gián tiếp nói ra là cháu lợi dụng Mai,ăn bám Mai chỉ vì tiền...xin lỗi bác cháu ko thể nhận,còn việc tránh xa Mai cháu sẽ làm, giờ cũng muộn rồi cháu xin phép bác cháu về,ạ chào bác. Nó đứng dậy hít thật sâu, nó đã nói ra hết những thứ từ sâu trong lòng nó,giờ nó phải đứng trước sự kết thúc giữg Mai và nó...hướng về phía cửa nó bước đi. Đi đc 2 bước nó giật mình vì tiếng cười phát ra từ cầu thang. Là Mai, cô đag đứg nhìn nó cười, chả nhẽ cô đã nghe đc hết đoạn hội thoại vừa nãy nhưng sao cô lại cười tuơi vậy??? Nó lại quay đi và định bước tiếp thì lại phải dừng lại vì ai đó vỗ vai nó từ đằng sau, hóa ra là ông. -Nói hay lắm cậu bé, ko sai khi Mai đã làm bạn với cháu, haha. Ông cười lớn. -Là...là sao? Nó ngạc nhiên. -Là bố Mai đag thử lòg V đó, lúc đầu tớ nói với bố nhưg bố ko tin, bố nhất quyết muốn gặp để thử lòng cậu. Mai lúc này mới lên tiếg giải thích, miệg cô vẫn nở nụ cười. Thì ra là vậy, ông muốn thử nó, xem nó có đúg như lời cô con gái cưng kể hay ko. -Đứg đó làm j nữa, ngồi xuống nào ctrai. Ông kéo nó ngồi xuống ghế. -Bác rất vui khi cháu đã nói ra nhữg từ đó, jờ bác đã tin là Mai đã ko nhìn lầm ng. -Dạ. Nó gãi đầu gãi tai. -Nghe nói cháu chưa có việc làm phải ko? Ông hỏi nó. -Vâng, cháu lên đây đc 2tuần rồi nhưg chưa xin đc việc làm. -Ừm,Mai đã kể bác nghe về hoàn cảnh của cháu rồi, cha mẹ nào cũng có lúc sai lầm cả...mà nhân tiện đây bác có quen 1 tay chủ quán càfê hình như đag thiếu nv,cháu có muốn làm ở đó ko bác xin cho? -Dạ, có ạ, cháu cảm ơn bác. -Thôi muộn rồi, cháu xin phép bác về ko các em lại lo. -Ừm, vậy Mai đưa bạn về đi. -Dạ. Nó thật sự vui sướg, vì đã tìm đc việc làm, và hơn cả là biết đc còn rất nhiều ng giàu nhưng rất tốt...
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19
Chương sau