Bầu không khí lặng ngắt như tờ.
“Chưa.” Cố Chinh dừng một chút, mãi sau mới nhẹ giọng nói, “Nhưng chắc tôi sẽ tìm thấy thôi.”
Bỗng nhiên Cố Chinh hơi hồi hộp, anh không biết Hạ Lam có hiểu anh đang bóng gió cái gì không.
Hai người lại im lặng một lát, Hạ Lam chợt đáp: “Tôi chúc thầy được hạnh phúc bên người mình yêu.”
Nói rồi, cậu rướn người định mở công tắc đèn. Cố Chinh nóng nảy, anh bắt lấy cổ tay cậu, định hỏi “Cậu đang đánh trống lảng à?” hoặc “Sao tự dưng im lặng?” Thế mà cuối cùng, người đàn ông chỉ khô khan nói một câu: “Vậy còn cậu?”
“Tôi có người mình thích rồi.” Hạ Lam trả lời, cậu cười cười, muốn nói thêm rằng “Vừa mới xác định.”
Nhưng Hạ Lam nghe trống ngực mình đập dồn dập, sau đó, cậu chỉ bảo, “Ừm, người ấy tốt lắm, nhưng hình như người ấy không thích tôi, mà dù có thích đi nữa thì chúng tôi cũng khó lòng đến được với nhau. Tôi vẫn luôn tin tình yêu là một thứ mạnh mẽ, nhưng thầy nói đúng, nó thật sự rất yếu ớt, cả con người cũng thế.”
Hạ Lam mở đèn rồi vào phòng thu dọn, Cố Chinh thẫn thờ ngồi trên ghế salon, đầu óc rối bời.
Ai? Cậu ấy thích ai?
Cố Chinh không định hỏi, nhưng anh không kiềm được, bối rối day dứt đến tận lúc chuẩn bị đi ngủ, Hạ Lam vừa nói “Chúc thầy Cố ngủ ngon” xong thì bị Cố Chinh giữ lại: “Cậu…”
“Dạ?”
Cố Chinh đeo lên một nụ cười tự nhiên kiểu “tâm sự với nhau chút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nhu-mot-vo-kich-toan-dua-vao-ky-nang-hon/3210179/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.