*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Hạ Lam suýt chói mù mắt, cậu nuốt nước miếng, không khỏi ngắm nhìn gương mặt Cố Chinh. Ánh mắt di chuyển dọc theo cổ anh xuống, ngó trái ngó phải, lại nhìn lên, cuối cùng liếc hai điểm trên ngực anh một cái, nghĩ thầm: hình như đỏ hơn so với lần trước ở nhà thầy…
Tại sao nhỉ…
Hạ Lam à mày đang nghĩ cái gì đấy?!
Hạ Lam cắt đứt dòng ảo tưởng kỳ lạ của mình, cậu nhìn nhìn bản thân, có áo với quần dài. Cậu lại quay sang nhìn nhìn Cố Chinh: áo không mặc, bên dưới thì…
Hạ Lam rối rắm suy xét xem không biết có nên giở chăn Cố Chinh lên ngó một cái không, khi phát hiện người ngủ cùng giường với cậu là Cố Chinh, đương nhiên khác bạn bè bình thường, Hạ Lam có chút thấp thỏm, cũng nảy ra vài ý nghĩ khá quái đản.
Tuy cảm thấy không có khả năng, nhưng vẫn…
Hạ Lam cẩn thận cầm hai góc chăn bên dưới Cố Chinh, định nhấc lên ngó thử, nhưng cậu chưa kịp nhìn thấy gì thì Cố Chinh chợt “hừ” một tiếng. Hạ Lam nhanh chóng bỏ chăn xuống, rón ra rón rén ghé qua nhìn đối phương, vừa lúc anh đang chậm rãi mở mắt ra.
Ai cũng bảo sáng sớm là thời điểm người ta xấu xí nhất, nhưng thầy Cố lúc này cũng rất đẹp. Hạ Lam trộm nghiêng đầu soi gương, ừm, trông cũng không đến nỗi nào, cậu không khỏi yên tâm.
“Chào buổi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nhu-mot-vo-kich-toan-dua-vao-ky-nang-hon/3210168/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.