Hai tai Hạ Lam hơi nóng lên, nhiếp ảnh gia à anh nói cái gì đó!
Nhiếp ảnh gia quay đầu trông thấy Cố Chinh, vừa định chào hỏi nhưng lại chợt nhớ ra điều gì: “Thầy Cố này, hai người đóng vai tình nhân đúng không? Lại đây chụp chung đi, làm mấy pô thân mật một chút!”
Còn phải chụp thân mật một chút?!
Hạ Lam trợn mắt, lúng túng không biết làm sao mới phải.
May mà Cố Chinh chỉ liếc cậu một cái, anh nói: “Chụp cậu ta xong thì chụp tôi, sau đó hẵng chụp chung.”
Nhiếp ảnh gia nhìn chằm chằm Cố Chinh một lát, hiển nhiên cảm thấy rất thú vị, vẫy tay với anh: “Cậu ấy xong rồi, thầy Cố lại đây chụp nào.”
Cái thái độ vừa ân cần vừa khoái trá kia làm Hạ Lam hoài nghi rằng anh ta vẫn chưa chụp cậu xong, chỉ là muốn nhanh nhanh chụp Cố Chinh mà thôi…
“Ừ.” Cố Chinh mặt mày vô cảm bước qua, đứng vào giữa phòng. Thân là giáo sư nhân dân quang vinh, anh nhìn thấy ai cũng muốn giảng bài, “Nhân vật Mạt Thần Lĩnh này phải chú ý…”
Cố Chinh nói một thôi một hồi, còn giảng giải các thứ. Nhiếp ảnh gia mất kiên nhẫn cắt ngang: “Cố đại thiếu đừng lải nhải nữa dùm. Mấy cái này tôi biết lâu rồi, thế anh là dân chuyên hay tôi là dân chuyên?”
Cố Chinh: “…”
Hạ Lam thấy đoàn trưởng Lý đang cười tủm tỉm đứng cạnh, cậu hỏi ông: “Đoàn trưởng, anh chụp ảnh thân với thầy Cố lắm sao?” Dám nói thế cơ à.
“Thân chứ, với cả cậu ta giỏi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nhu-mot-vo-kich-toan-dua-vao-ky-nang-hon/3210160/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.