*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
“Bác tài này, bác có cách nào cắt đuôi bọn họ không?”
Hạ Lam ngồi trong taxi, theo tốc độ xe vun vút, cậu cảm giác như mình đang chơi Need for Speed (1).
“Cắt đuôi á hả…” Bác tài xế dùng giọng địa phương đặc sệt bình thản đáp, bỗng nhiên đánh tay lái, phi vào trong một khu phố phồn hoa. Quẹo trái, quẹo phải, qua vài cái đèn xanh đèn đỏ, lại vòng mấy vòng, sau khi chen chúc giữa dòng xe gần mười phút, chiếc xe đen đằng sau đã không thấy tăm hơi.
Hạ Lam thở phào nhẹ nhõm, tài xế hỏi: “Vậy giờ mình đi đâu?”
Đi đâu sao?
Hạ Lam không biết phải đi đâu, cậu lục tìm danh bạ điện thoại, chợt nhận ra tuy mình đã đến thành phố này ba năm nhưng lại không có người bạn nào để tá túc cả, cậu đành nói với tài xế: “Bác thả cháu xuống chỗ B&B (2) nào đấy cũng được…”
Lúc này di động của cậu đột nhiên reo lên, không ngờ lại là Cố Chinh, Hạ Lam hơi ngạc nhiên nhấc máy: “A lô, thầy Cố ạ?”
Đầu dây bên kia thoáng khựng lại, người nọ cười nhẹ một tiếng: “Ôi, cậu trai này thật lễ phép, còn gọi tôi là thầy nữa… Cậu đang ở đâu, sao còn chưa tới?”
Hạ Lam: “…?” Cậu trai?
Hạ Lam nói: “Thấy Cố, tôi là Hạ Lam!”
Cố Chinh ngớ ra: “Hả?”
Lúc này, tài xế hỏi Hạ Lam: “Ê nhóc, khách sạn này được không?”
Hạ Lam nhìn ra bên ngoài cửa sổ: “Không được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nhu-mot-vo-kich-toan-dua-vao-ky-nang-hon/124185/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.