Edit: Tiểu Phong Linh 
Beta: Kali 
Bùi Nam Nhứ dường như có vài lời muốn nói với Bùi Duật Thành, nhưng có cô ở đây, không tiện mở miệng, đành tránh ra ngoài trước. 
Lâm Yên thấy thế, vội vàng nhìn về phía Bùi Duật Thành nói, " Bùi tiên sinh, nếu ngài còn có việc, tôi xin đi trước, không quấy rầy ngài đến mức như chuyện hôm qua, tôi thề sẽ không xảy ra nữa..." 
Lâm Yên nói xong có chút thấp thỏm, vì không biết thái độ của Bùi Duật Thành đến cùng là gì. 
Bùi Duật Thành ở thân phận địa vị này nếu muốn gây khó dễ cho cô, cô hoàn toàn không có năng lực phản kháng. 
Nếu ở hoàn cảnh bình thường, chịu thiệt phải là cô gái như cô mới đúng, nhưng ai bảo đối phương hết lần này tới lần khác lại là Bùi Duật Thành... 
Chuyện này có thế nào thì cũng là cô chiếm tiện nghi. 
Bùi Duật Thành nghe vậy, ánh mắt có chút ý tứ sâu xa, thản nhiên nói: "Hi vọng là thế." 
Lâm Yên thấy đối phương không muốn truy cứu nữa, thở phào nhẹ nhõm, "Ngài yên tâm, tôi tuyệt đối sẽ không xuất hiện trước mặt ngài nữa đâu!" 
Bùi Duật Thành nhìn lướt qua khuôn mặt của cô gái nhỏ đang thề thốt: "Nếu Lâm tiểu thư đã nói vậy, tôi yên tâm rồi. Tôi gọi lái xe đưa cô về." 
Lâm Yên theo bản năng muốn từ chối, nhưng cô nghĩ lại, nơi này chắc chắn không có xe buýt, đón taxi lại quá mắc, hiện tại cô nghèo túng như thế, tốt nhất vẫn nên tiết kiệm một chút. 
"Vậy... Cảm ơn!" 
Xem ra cô hiểu lầm Bùi Duật Thành rồi, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/65777/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.