Edit: TH + TPL  
"Lâm Yên! Lâm Yên? Nhìn cái gì đấy?" 
Mãi đến khi Uông Cảnh Dương gọi mình, Lâm Yên mới sững sờ giật mình, "Cái gì..." 
"Bà không sao chứ?" 
"Không, hơi phân tâm một chút, ông nói cái gì?" 
Cùng lúc đó. 
Dưới bóng cây bên trong chiếc xe màu đen kia. 
Ngồi ở ghế sau, đáy mắt người đàn ông hiện lên một nụ cười thản nhiên, nhẹ giọng thì thào nói, "Phát hiện rồi à?" 
Còn Bùi Nam Nhứ lúc này hai đang lo lắng cau chặt hai hàng lông mày, "Anh, anh vừa mới tỉnh lại, sức khoẻ thật không làm sao đấy chứ?" 
Sau khi Bùi Duật Thành tỉnh lại, bác sĩ làm kiểm tra toàn diện cho anh, cơ thể khoẻ mạnh như người bình thường, nhưng vẫn phải nằm viện quan sát mấy ngày. 
Thế mà, Bùi Duật Thành vừa mới tỉnh lại, điều đầu tiên đã tìm đến cái cô tên Lâm Yên này. 
Bùi Nam Nhứ nhìn theo ánh mắt của Bùi Duật Thành, kiểu gì nghĩ cũng không ra, cô gái này có chỗ nào đặc biệt, mà có thể làm cho Bùi Duật Thành để ý như thế. 
Bùi Duật Thành không nói gì, tầm mắt lành lạnh chậm rãi rơi vào người ngối đối diện với Lâm Yên - Uông Cảnh Dương, ý cười trong đáy mắt không dễ gì phát giác đã tiêu tán mấy phần... 
Quán nhậu đồ nướng. 
Rất nhanh, ông chủ đem bia cùng xâu nướng lần lượt bưng lên. 
Đồ khui bia không dùng tốt lắm, Uông Cảnh Dương thử nhiều lần đều không thành công. Lâm Yên nhìn anh ta một cái, bàn tay trắng nõn mềm mại cầm lấy chai bia từ trong tay Uông Cảnh Dương, sau 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/65769/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.