Edit: Er
Beta: Ann
Sau khi treo xong, Lâm Yên lấy tấm poster hôm nay bị Bùi Vũ Đường xé ra.
Tên nhóc ngu ngốc này!
Có biết là tấm poster này đã tồn tại bao nhiêu năm không?
Thế mà lại xé thành một cái lỗ lớn như vậy...
Được rồi, khi nào tìm cậu ta lại lừa một tấm poster bản số lượng có hạn vậy!
Lâm Yên đang chuẩn bị tìm băng dính dán tấm poster lại thì đột nhiên âm thanh của Bùi Duật Thành vang lên từ phía sau lưng ——
"Sắp xếp xong chưa? Cần tôi giúp một tay không?"
Lâm Yên suýt thì phun ra một ngụm máu, sợ gần chết vội vội vàng vàng đá tấm poster vào trong gầm giường.
Đúng là không thể làm việc trái với lương tâm mà, mẹ ơi hù chết cô rồi!
Suýt nữa quên mất đây là nhà của Bùi Duật Thành, cô phải chú ý hơn mới được...
Lâm Yên ổn định cảm xúc lại sau đó cầm lấy một xâu tỏi, vừa treo tỏi lên nắm tay cầm của cửa tủ vừa lên tiếng nói: "Không cần không cần, tôi sắp xếp gần xong rồi!"
Đại khái là Lâm Yên không biết, tốc độ phản ứng của Bùi Duật Thành nhanh hơn rất nhiều so với người bình thường.
Cho nên, cô tự cho là động tác của mình rất nhanh, nhưng thực ra Bùi Duật Thành đã nhìn thấy cô giấu đồ dưới gầm giường.
Tuy thế nhưng trên mặt anh lại hoàn toàn không biểu lộ gì, liếc mắt nhìn đồ Lâm Yên treo trong phòng, dịu dàng nói: "Được, vậy em nghỉ sớm một chút."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2170049/chuong-379.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.