Edit: Er
Beta: Richi
Lúc này Lâm Yên mới nhớ ra, hình như lúc trước trên hợp đồng đúng là có một điều khoản như vậy.
Chính là điều khoản không trả lại tiền thuê nhà, còn không thể cho thuê lại.
Uông Cảnh Dương thỏa mãn nhìn biểu cảm đau khổ của Lâm Yên, ho nhẹ một tiếng, mở miệng nói: "Dù sao thì bà cũng đã trả tiền rồi, không bằng chờ hết thời hạn thuê phòng sau đó mới dọn tới căn hộ của công ty?"
Cô đã đáp ứng Bùi Duật Thành, lúc này chắc chắn là không thể đổi ý được.
Cuối cùng, Lâm Yên chỉ có thể cắn răng: "Không trả thì không trả! Cùng lắm thì cái nhà này bỏ không vậy!"
Uông Cảnh Dương nghe vậy thực sự khiếp sợ, vì cậu ta biết rất rõ là Lâm Yên vô cùng keo kiệt.
Không ngờ ngay cả khi không trả lại tiền thuê nhà mà cô vẫn kiên trì muốn dọn đi.
"Bà nhảy sang công ty nào mà lại có thể sẵn sàng hy sinh lớn như vậy?" Vốn Uông Cảnh Dương cho là Lâm Yên chuyển đổi công ty khác, chắc chắn là vì không thể ở với cái sự quản lý của công ty cũ, nên không khỏi có chút hiếu kỳ.
"Bây giờ vẫn chưa chính thức ký kết hợp đồng mà, chờ ngày mai tôi thương lượng với chị Lăng một chút, xong việc sẽ báo lại với ông sau." Lâm Yên hùa theo mở miệng nói.
Nếu cô nói mình ký hợp đồng với công ty giải trí Đỉnh Phong thì Uông Cảnh Dương chắc chắn sẽ không tin, sau đó lại hỏi han nửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2170016/chuong-362.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.