Edit: Kali
Beta: Ann
Trong đáy mắt của Bùi Duật Thành trước sau không chút gợn sóng nào, lúc này rõ ràng đã lóe lên một tia kinh ngạc.
Bùi Nam Nhứ và Bùi Vũ Đường cũng hoàn toàn không ngờ Lâm Yên lại đột nhiên chủ động rải thức ăn cho chó như thế, còn là cả một tấn nữa chứ.
Trong lúc nhất thời, cả ba người đều ngẩn người không nói gì, không khí rơi vào tĩnh lặng.
Lâm Yên ho nhẹ một tiếng: "Không được sao?"
Thực ra suy nghĩ của Lâm Yên rất đơn giản, người khác đối xử tốt với cô thì cô cũng sẽ đối xử tốt lại.
Hơn nữa thái độ của Bùi Duật Thành về chuyện cô thi đấu đua xe và công tác ở giới giải trí đều rất thấu hiểu và tôn trọng.
Thậm chí là tán thưởng.
Đây là điều làm cô xúc động nhất.
Bây giờ cô đã biết rõ trạng thái cơ thể của Bùi Duật Thành không tốt, mà Bùi Nam Nhứ phải cắt giảm công tác để chăm nom anh.
Mặc kệ quan hệ này có phải giả hay không, có phải diễn trò hay không. Dù sao cô cũng là bạn gái của Bùi Duật Thành, dù thế nào thì việc nên làm cũng phải làm.
Lúc này, Bùi Duật Thành đối mặt với ánh mắt hỏi thăm của cô, trong nháy mắt đôi mắt ấy y như trời đêm lấp lánh đầy vì sao tinh tú, anh thấp giọng nói: "Dĩ nhiên có thể."
Cho đến nay đã lâu như vậy, đây là lần đầu tiên Lâm Yên... thử chủ động tới gần anh.
Bùi Vũ Đường ngơ ngác
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2170010/chuong-359.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.