Toàn bộ thành viên của đội Speed và đội trưởng Không Quân làm sao cũng không ngờ đến Tử Thần đường đua Yeva – người đã từng càn quét ngôi vô địch của cả các trận đấu quốc tế vòng hạng nhất lại là cháu gái của ông chủ một đội đua nhỏ bé ở nước Hoa.
Loại đội đua nhỏ bé như Hạ gia này lại lòi ra được một tay đua truyền kỳ như Yeva thì thật sự làm người ta khó có thể tin được.
"Thật không thể tin được, lúc trước chúng ta đã từng thi đấu với Yeva một trận. Trời ạ, dù có thua thì tôi vẫn cảm thấy đó là vinh hạnh lớn lao." Vẻ mặt của một vị thành viên trong đội Speed đầy kích động.
"Suỵt, mịa nó cậu nói nhỏ một chút, đừng để người khác nghe thấy. Yeva chưa từng lộ mặt ở ngoài đâu, nếu cậu lộ tin này ra chắc chắn sẽ bị Yeva giết chết!"
"Yeva tiểu thư xinh đẹp như vậy, làm sao có thể hung dữ như thế chứ?!"
"Cậu cũng quá ngây thơ rồi, Tử Thần đường đua, cái danh hiệu Tử Thần này là làm sao mà có. Còn nữa trước đó đám người Tống Diệu Nam còn xém chút bị Yeva đánh chết, tin tức này là thật đấy!"
"Tử Thần đường đua Yeva trong các trận đấu quốc tế vòng hạng nhất có tiếng là một tay đua có tính khí nóng nảy, nghe nói tính cách của cô ấy cũng giống như phong cách lái xe vậy!" ...
Lúc này, mọi người của Hạ gia đều nhìn Hạ Minh Khải với vẻ mặt chấn động, thật sự có chút khó tin nổi.
Hoa tiêu tên Thanh Lễ nói: "Vừa rồi, đội trưởng Không Quân của Speed nói, bọn họ tự mình đến đây quan sát trận đấu này, không phải là vì WW, mà là bởi vì đội đua Hạ gia của chúng ta..."
"Bởi vì Hạ gia?"
Lúc này, ánh mắt của một vị tay đua nào đó rơi vào trên người lão gia tử Hạ Định Khôn.
Lúc này, vẻ mặt của Hạ Định Khôn cũng hết sức nghi ngờ. Ông chưa từng gặp đội đua truyền kỳ như Speed lần nào, lại càng không thể nhận ra thành viên của đội Speed và đội trưởng Không Quân, nhiều nhất chẳng qua là nhìn Speed thi đấu trên tivi mà thôi.
Cho nên làm sao mà Speed lại vì đội đua Hạ gia mà đích thân tới sân thi đấu Ninh Nam được?
"Tôi cũng không nhận ra thành viên và đội trưởng của Speed, cũng chưa từng gặp nhau." Vẻ mặt lão gia tử Hạ Định Khôn quả quyết nói.
Nghe vậy, Thanh Lễ như có điều suy nghĩ rồi chợt ánh mắt rơi trên người Hạ Minh Khải.
"Nếu là như vậy thì Speed có phải là vì Minh Khải mà tới không? Chẳng lẽ Speed chú ý tới Minh Khải, cho là tiềm năng của Minh Khải rất tốt..."
Thanh Lễ vừa dứt lời, Hạ Hùng liên tục gật đầu nói: "Đúng vậy, chắc chắn là như vậy!"
Lúc này, ánh mắt của Hạ Hùng rơi trên người Hạ Định Khôn, vẻ mặt có chút kích động: "Cha, Speed chắc là tới vì Minh Khải rồi!"
Nhưng Hạ Định Khôn nghe vậy lại lắc đầu, cười nói: "Mặc dù thực lực của Minh Khải không tệ, nhưng có thể lọt vào mắt của ZH1 đã có thể gọi là kỳ tích, đội đua truyền kỳ như Speed này thì không thể nào."
"Không thể nào? Ông nội, vì sao lại không thể? Đội trưởng Không Quân của Speed đã nói là vì đội đua Hạ gia chúng ta mà tới rồi, ông nội ông nghĩ bọn họ không biết trong đội đua Hạ gia này kỹ thuật của con là giỏi nhất sao? Bọn họ không phải là vì con mà tới, còn có thể là vì ai?" Hạ Minh Khải cau mày nói.
"Cha, Minh Khải nói rất đúng, những người chúng ta đều không có ai từng gặp Speed cả. Nhất định bọn họ vì Minh Khải mới tới xem, mặc dù bây giờ kỹ thuật của Minh Khải còn chưa đạt tới đẳng cấp hàng đầu, thế nhưng tiềm năng rất lớn. Những đội đua truyền kỳ như bọn họ rất thích đi khắp nơi tìm kiếm những tay đua trẻ có tiềm năng." Hạ Hùng cũng mở miệng nói.
Lão gia tử Hạ Định Khôn nhìn Hạ Hùng hình như là muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Chuyện này nói đến cũng hơi lạ, với trình độ Minh Khải không thể lại được đội đua truyền kỳ như Speed nhìn trúng được. Dù Hạ Minh Khải có chút tiềm năng đến đâu cũng không đến mức toàn bộ đội Speed đích thân tới.
Chẳng lẽ là ông già thật rồi, nhìn không ra tiềm năng to lớn của Hạ Minh Khải...
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]