Edit: Er
Beta: Dochan
Lâm Yên ngồi dựa vào cửa sổ, đang lừa Đa Đa, trong lúc lơ đãng ánh mắt liếc qua một chiếc xe quen thuộc đang đỗ dưới lầu.
Sao lại giống xe của Bùi Duật Thành thế?
Lâm Yên mở mở sổ ra, nhìn kỹ lần
này không chỉ nhìn thấy xe mà còn nhìn thấy bên cạnh chiếc xe hình như có một bóng người.
Không thể nào. . .
Đêm hôm khuya khoắt Bùi Duật Thành lại đứng dưới nhà cô làm gì?
Hơn nữa tới cũng không nói cho cô biết?
Lâm Yên xoay người một cái đứng lên, định đi xuống xác nhận một chút.
Lâm Yên tùy ý khoác một cái áo khoác sau đó lập tức đi xuống lầu.
Dưới lầu một tòa nhà bên đường, chỉ có một ánh đèn đường mờ, xe màu đen yên lặng đỗ sát ở nơi đó, dưới ánh đèn đường dáng người cao to của người đàn ông bị kéo thành một cái cái bóng thật dài.
"Bùi tiên sinh. . . ?" Lâm Yên đứng cách đó bốn năm bước, thử mở miệng thăm dò gọi một tiếng.
Người đàn ông nghe thấy, ngón tay cầm cầm điếu thuốc hơi ngừng lại, chợt xoay người về phía cô gái.
"Hả, đúng là anh à. . ." Sau khi thấy rõ khuôn mặt anh, trên mặt Lâm Yên lộ ra vẻ ngoài ý muốn.
Trên người Bùi Duật Thành mặc một bộ vest chỉ là caravat bị nới lỏng, áo sơ mị màu sáng bên trong cũng được mở ra hai nút, sợi tóc vì gió đêm thổi nên hơi có chút lộn xộn.
"Bùi tiên sinh, sao anh lại ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169966/chuong-337.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.