Edit: Er
Beta: Byun
Bùi Duật Thành nhìn cô gái đang ảo não với vẻ mặt bất đắc dĩ, giơ tay đang nắm tay cô gái lên, đặt nhẹ lên đầu cô rồi xoa xoa; "Không cần."
"Nhưng anh.." Lâm Yên nhìn chằm chằm đồng hồ của Bùi Duật Thành.
Nhưng cái cái đồ chơi này vẫn đang kêu đó...
Dựa theo việc vừa rồi trái tim Bùi Duật Thành đập mạnh sau đó tiếng kêu của đồng hồ dừng lại, cô không thể không thừa nhận một việc, chính là hình như cô đúng là có thể làm ảnh hưởng đến cảm xúc của Bùi Duật Thành...
"Không sao, sẽ ổn ngay thôi." Bùi Duật Thành mở miệng.
Đại khái là vài giây đồng hồ trôi qua, đồng hồ trên cổ tay của Bùi Duật Thành cuối cùng cũng ngừng kêu.
Tất cả những cảm xúc xao động kia, dường như là bị anh cưỡng ép đè xuống...
Lâm Yên thấy Bùi Duật Thành quan tâm cô như thế thì khó tránh khỏi càng thêm áy náy và tự trách: "Thật xin lỗi. Chúng ta rõ ràng là đang hẹn hò, nhưng lại vì lý do cá nhân của tôi mà khiến anh phải luôn phải lén lút gặp mặt..."
Đáy mắt Bùi Duật Thành lóe lên một vệt sáng, nhẹ mở miệng cười nói: "Cũng không phải là không có biện pháp để gặp nhau một cách quang minh chính đại."
Lâm Yên: "Hả? Cách gì thế?"
Bùi Duật Thành không trả lời, nhìn phía sau cô rồi nói: "Đi thôi."
"Hả..." Lúc này Lâm Yên mới gật gật đầu, đẩy cửa đi ra ngoài.
Bùi Nam Nhứ vẫn đang đứng cách cửa ra vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169947/chuong-324.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.