Khi Bùi Duật Thành mở mắt ra đã thấy tất cả mọi thứ xung quanh đều thay đổi.
Bùi Nam Nhứ...
Đủ các loại đèn chiếu, camera...
Khương Nhất Minh, Phùng An Hoa...
Đây không thể nào là góc nhìn của anh.
Anh lại một lần nữa không kiểm soát được ý thức của mình, để nó nhập vào cơ thể của Lâm Yên.
Lúc này, Bùi Duật Thành rốt cuộc cũng xác nhận được nguyên nhân mà ý thức của anh bị mất khống chế trong khoảng thời gian này. Hình như là do cảm xúc của anh không ổn định, hoặc là khi quá mức thương nhớ Lâm Yên, ý thức sẽ tự động nhập vào cơ thể của cô.
Quả nhiên, linh hồn của anh luôn luôn thành thật hơn so với cơ thể...
Mọi người chỉ thấy sau khi "Lâm Yên" đẩy cửa ra, khí chất quanh người làm cho người ta cảm thấy đột nhiên thay đổi hoàn toàn.
Ánh mắt của cô mang theo mấy phần tìm tòi nghiên cứu, đánh giá phòng bệnh trong viện điều dưỡng, ánh mắt rơi trên người Bùi Nam Nhứ rồi thoáng dừng một chút, sau đó lại lướt qua tất cả nhân viên xung quanh đoàn làm phim.
Tất cả mọi người bị ánh mắt kia quét đến không khỏi mà rung.
Rõ ràng là cùng một người, làm sao sau khi đẩy cửa ra lại làm cho người ta cảm giác thay đổi hoàn toàn?
Bùi Duật Thành không biết phát giác điều gì, lông mày thoáng nhíu lên.
Trên chân trái của Lâm Yên truyền đến cảm giác đau đớn quen thuộc.
Sau đó anh nhìn liếc qua thấy được tấm bảng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169911/chuong-309.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.