Edit: Er
Beta: Dochan
Sau khi đến nhà cũ, Lâm Yên lại đi tới cửa hàng gần đấy mua ít đồ cho ông ngoại, xách túi lớn túi nhỏ đi vào trong.
Lúc này một đám người và ông ngoại là Hạ Định Khôn đang ngồi ở giữa đại sảnh, mẹ cô - Hạ Mộ Vân cũng đang ở đó.
"Chị Yên, chị đến rồi."
Nhìn thấy Lâm Yên về, em trai họ Hạ Nhạc Phong nhanh nhẹn chạy tới đỡ lấy túi đồ mà Lâm Yên đang xách trong tay.
"Mấy người tới đây làm gì?"
Hạ Minh Khải liếc Lâm Yên, sau đó lại nhìn về phía Hạ Mộ Vân cách đó không xa, cười lạnh nói: "Sáng mai đội xe sẽ tiến hành thi đấu vòng loại, có vài người đã không biết gì còn nhất định phải tới tham gia xem náo nhiệt."
"Anh Minh Khải, đừng nói như vậy..." Lông mày Hạ Nhạc Phong nhíu lại, nhìn về phía Hạ Minh Khải nói với giọng khuyên lơi.
"Đừng nói như vậy?" Nghe thấy thế, Hạ Minh Khải lườm Hạ Nhạc Phong, lạnh giọng cười, "Vậy anh đây phải nói như thế nào. Bây giờ trong nhà biến thành thế này là do ai làm, trong lòng em còn không biết sao?."
"Anh Minh Khải, chuyện này không thể trách cô và chị Yên được. Tất cả mọi người đều không muốn như thế mà. Vả lại trước mắt chủ yếu là tại đội xe không có thực lực... Nếu không thì cũng sẽ không sa sút như vậy." Hạ Nhạc Phong hạ thấp giọng nói.
Ngay sau đó, đột nhiên vang lên giọng điệu lạnh lùng của bác cả Hạ Hùng: "Tiểu Phong, cháu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169766/chuong-236.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.