Edit: Er ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ
Beta: Dochan+ Richi
Nghe vậy, Bùi Vũ Đường nhếch mép nói: "Bớt ở chỗ này đánh rắm đi. Tao còn không nhận ra Không Quân đấy, càng không có phương thức liên lạc với anh ta chứ đừng nói gì là chuyện mua chuộc. Mày có chứng cứ không, nếu có thì lấy ra đây cho mọi người nhìn thử xem."
Tống Diệu Nam làm gì có bằng chứng nào trong tay, chắc chắn là không lấy ra được.
"Tống Diệu Nam, tao nói mày sẽ không phải là không đánh cược nổi, dám cược mà không dám chịu thua?" Thấy Tống Diệu Nam không nói lời nào, Bùi Vũ Đường cười lạnh nói.
"Ha ha Bùi Vũ Đường, mẹ nó mày dám giở trò với tao?" Sắc mặt Tống Tử Nghĩa âm trầm, khóe miệng hơi nhếch lên, ánh mắt gắt gao bao lấy Bùi Vũ Đường, nở nụ cười lạnh lẽo.
"Ha, mày nhất định cho là vậy thì tao cũng hết cách rồi. Có chứng cứ thì lấy ra, không có thì mau tới đây chui háng của tao. À còn nữa, đừng quên giải tán đội xe rởm kia của mày. " Bùi Vũ Đường không hề để ý.
"Bùi Vũ Đường, mày thật đúng là chưa nếm mùi đòn bao giờ."
Lúc này Tống Tử Nghĩa nhe răng cười tợn, lui về sau mấy bước, nói với hơn mười gã còn lại: "Nơi này không gian quá chật hẹp, kéo chúng nó ra ngoài. Còn cả con nhóc thối kia nữa, kéo hết ra ngoài."
Nói xong, Tống Tử Nghĩa và Tống Diệu Nam quay người đi ra giữa sân chuẩn bị thi đấu.
Một giây sau, thành viên của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169667/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.