Edit: Er ଲ(ⓛ ω ⓛ)ଲ
Beta: Cá
"Nói nhiều như thế không phải đồ hèn nhát thì là gì? Thi đấu còn không dám, ở đây mà khoác lác à." Sắc mặt Tống Tử Nghĩa lạnh xuống.
Nếu quả thật dựa theo suy nghĩ của Z Thần thì bọn họ đúng là không thể thắng nổi ZH1, càng không thể thắng cô gái kia. Người ta không đấu thêm trận nữa với bọn chúng, quy tắc thi đấu cũng không đề cập thêm nữa thì sao mà thắng nổi?
"Ha ha, thật sự là một đám hèn nhát." Tống Tử Nghĩa ngoài cười nhưng trong không cười nói: "Bùi Vũ Đường, mẹ nó mày quả thật không phải là một thằng đàn ông. Bộ mặt của cánh đàn ông đúng là bị mày làm cho mất sạch."
Nghe vậy Bùi Vũ Đường nhếch mép, hoàn toàn mất hy vọng: "Thì sao nào, lúc thi đấu ông đây không thèm thi cùng chúng mày, có tức không? Tức chết chúng mày đi!"
Cậu ta thua thì không quan trọng nhưng tuyệt đối không thể để liên lụy tới Lâm Yên, nếu như không thi đấu thì không ai bị thiệt cả, tất cả đều vui vẻ. Đối thủ của đợt thi đấu cuối cùng này thế nhưng là một người đứng trên đỉnh danh vọng - Không Quân, người đã trên đường đua lấy được hạng 8 của thể thức giải đấu vòng tròn hạng hai toàn cầu. Đầu óc cậu ta dĩ nhiên không có vấn đề, biết chắc là sẽ thua thì ai lại còn đi thi đấu nữa.
"Ha ha..."
Lúc này Tống Tử Nghĩa tiến lên mấy bước, đi đến bên cạnh Bùi Vũ Đường, tay vỗ nhẹ vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169656/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.