Tưởng Tư Phi như chị cả thân thiết an ủi Vệ Từ Phong: "Từ Phong, đừng nóng giận. Vì chuyện này mà bị chọc tức thì thật là không đáng."
"Đúng vậy, đúng vậy anh Phong! Nếu anh bị chọc tức mà ảnh hưởng tới sức khoẻ thì chị Thư Nhã sẽ rất đau lòng." Hạ San San vội vàng phụ họa đồng thời nắm lấy cơ hội tự giới thiệu mình: "Đúng rồi, anh... Anh Phong, em là Hạ San San, là em họ của chị Thư Nhã. "
Vệ Từ Phong thấy hai người Tưởng Tư Phi và Hạ San San, chỉ khẽ nâng mắt, không hề có ý muốn trả lời lại hai người đó, rõ ràng là tâm trạng hôm nay không được tốt.
Hạ San San thấy thế vẻ mặt có chút hơi thất vọng nhưng nhanh chóng khôi phục lại tinh thần. Bây giờ, cô ta đã có cơ hội đóng phim cùng Vệ Từ Phong.
Tưởng Tư Phi biết tính tình của Vệ Từ Phong luôn như vậy nên cũng không để ý.
Cô ta xoay người, nhìn về phía Phùng An Hoa, giọng điệu nghiêm túc mở miệng: "Nhà sản xuất Phùng, tình huống bây giờ ông cũng đã thấy. Vốn là chúng ta sẽ có một bộ phim hoàn hảo, diễn viên đến casting ban đầu toàn là những người giỏi. Vậy mà ông lại cho một con chuột vào, đây không phải là khiến người ta buồn nôn sao?
Khó trách Từ Phong lại tức giận như thế này! Chuyện này dù có thế nào đi chăng nữa thì ông nhất định phải cho chúng tôi một câu trả lời. Cũng phải cho fan tiểu thuyết và fan điện ảnh một câu trả lời."
Hạ San San bên cạnh nhân lúc này lập tức lộ ra uất ức và phẫn nộ, mở miệng nói: "Lúc trước, tôi cũng thử vai Lâm Phiên Nhược này. Tất cả mọi người đều nói tôi diễn tốt, nhưng mà đạo diễn Khương lại không nhận tôi.
Được, tôi đây tin tưởng trình độ chuyên nghiệp của đạo diễn Khương, chỉ trách là kỹ thuật diễn xuất của tôi không đủ tốt. Nhưng bây giờ, các người nói cho tôi biết, cuối cùng các người lại nhận loại người như Lâm Yên này diễn vai Lâm Phiên Nhược. Đây là có ý gì? Chẳng lẽ là cảm thấy tôi không bằng Lâm Yên sao? Dù sao tôi cũng tốt nghiệp học viện điện ảnh truyền thông của Đế Đô, xuất thân chính quy mà?"
Bây giờ vì nể mặt Vệ Từ Phong nên mới sắp xếp cho cô ta một vai nữ phụ.
Mặc dù phần diễn của vai này cũng tạm được, nhưng làm sao có thể so với vai của Lâm Yên được.
Vai nữ phụ số bốn kia, không chỉ có rất nhiều fan tiểu thuyết mà còn diễn cảnh yêu đương với Vệ Từ Phong.
Chỉ riêng cảnh diễn yêu đương với Vệ Từ Phong này mà có biết bao nhiêu nữ diễn viên mơ ước có được.
Trước đó cô ta đi theo chị họ Thư Nhã nên đã sớm biết được tin tức nội bộ bên trong, nói là khách mời Vệ Từ Phong sẽ là vai nam phụ số bốn của bộ phim.
Vốn là cô ta đã nhắm vai Lâm Phiên Nhược này muốn mượn danh tiếng của Vệ Từ Phong để ra mắt, sau đó sẽ nổi tiếng.
Ai biết rằng cuối cùng vai này lại rơi vào tay của phế vật Lâm Yên kia. Sao cô ta có thể không tức giận cho được.
Ban đầu trong lòng Tần San San cũng có chút bất mãn, nhưng không dám ở trước mặt đạo diễn lớn Khương Nhất Minh này phàn nàn. Dù sao thì quỷ xui xẻo Chu Phong kia lại đột nhiên rớt đài.
Nhưng bây giờ thì khác.
Có Vệ Từ Phong ra mặt, còn có chỗ dựa là ảnh hậu Tưởng Tư Phi, cô ta hoàn toàn có thể ở phía sau đổ thêm dầu vào lửa.
Đến lúc đó, vị trí số bốn nữ này không còn thì cô ta sẽ vừa vặn leo lên.
Nghe Hạ San San dõng dạc khoe khoang, Khương Nhất Minh rốt cuộc không thể nhịn được nữa, nhìn về phía Vệ Từ Phong mở miệng nói: "Lúc ấy là tôi tự mình thử vai, cô Hạ San San thật sự không quá thích hợp vào vai Lâm Phiên Nhược. Nếu như cậu lúc đó thấy diễn xuất của cô ấy, chắc hẳn cũng sẽ không hài lòng."
Không đợi Hạ San San mở miệng, Vệ Từ Phong nhếch mép cười nguy hiểm: "Ồ? Thế nên đạo diễn Khương nhìn tôi bây giờ là đang rất hài lòng sao?"
Khương Nhất Minh ho nhẹ một tiếng: "Thực ra, kỹ thuật diễn xuất của Lâm Yên ra sao, cậu tự mình đi xem thử một chút thì sẽ biết."
Vệ Từ Phong: "Ý của đạo diễn Khương là đống phân này không tệ nên mời tôi ăn trước xem sao?"
Khương Nhất Minh: "..."
- --
Vote và cmt để ủng hộ team nếu bạn yêu thích truyện nhé ^^
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]