Lâm Thư Nhã khách khí chào hỏi hai người: "Chào sản xuất Phùng, chào đạo diễn Khương. Hôm nay mạo muội tới đây, hy vọng không quấy rầy hai vị, tôi đến đây thăm trường quay!"
Thăm phim trường?
Cô ta thăm ai?
Tất cả mọi người lộ vẻ hồ nghi.
Phùng An Hoa cũng nghi ngờ mở miệng, "Thăm trường quay? Nhưng hôm nay Hàn Dật Hiên không có buổi thử vai ở đây..."
Lâm Thư Nhã dịu dàng mỉm cười ngọt ngào nhìn Phùng An Hoa, sau đó nhìn về phía cánh phóng viên đang vây quanh, chậm rãi giải thích lý do, "Cách đây không lâu, tôi chính thức tiếp quản chi nhánh dưới tổng công ty của ba tôi là truyền thông Vạn Chúng, mà cô Tưởng Tư Phi là trọng điểm bồi dưỡng của công ty chúng tôi, 《 Kỳ Phùng Địch Thủ 》 là bộ phim đầu tiên của Tư Phi khi mới về công ty, cho nên hi vọng mọi người có thể ủng hộ nhiều hơn!"
Mọi người nghe thế mới chợt hiểu ra, thì ra là vậy.
Hóa ra là vì Tưởng Tư Phi mà tới!
Tuy nói hành động bội ước nhảy sang công ty khác của Tưởng Tư Phi làm cho người khác rất khinh thường. Thế nhưng, phải nói thật truyền thông Vạn Chúng có chỗ dựa là cây cổ thụ công ty Khải Thắng này, điều kiện đúng là hơn rất nhiều so với loại công ty giải trí nhỏ như Khải Tinh, cũng khó trách Tưởng Tư Phi tình nguyện mang tiếng xấu mà vẫn bỏ đi.
Lần này có phóng viên lập tức thừa cơ đặt câu hỏi: "Cô Lâm Thư Nhã, ở đây vừa mới xảy ra xung đột, người đại diện của quý công ty ngang nhiên chửi bới giải thưởng Kim Tông, không biết cô có muốn nói gì không?"
Lâm Thư Nhã nghe vậy, vẻ mặt không có chút lúng túng nào, bình tĩnh nhìn mọi người rồi không nhanh không chậm nói: "Chuyện vừa mới xảy ra lúc nãy tôi đã nghe trợ lý của mình nói rồi.
Đầu tiên là truyền thông Vạn Chúng chúng tôi rất trọng dụng nhân tài có tiềm lực và kĩ năng diễn xuất tốt trong giới giải trí này. Cá nhân tôi cũng vô cùng kính trọng những diễn viên thuộc phái thực lực.
Vì vậy chúng tôi mới có lòng đi mời cô Tưởng Tư Phi, hết mình giúp đỡ cô ấy tranh thủ được những tài nguyên tốt nhất."
Những lời này của Lâm Thư Nhã cực kì tinh ranh. Đầu tiên là tẩy trắng toàn bộ cho truyền thông Vạn Chúng, rõ ràng đi đào góc tường người khác, cướp nhân tài của người khác về nhưng lại lấy danh nghĩa vô cùng đẹp đẽ là quý trọng nhân tài.
Lâm Thư Nhã tiếp tục nói: "Rất xin lỗi vì người đại diện của công ty chúng tôi sơ ý dẫn đến những hiểu lầm không đáng có cho mọi người, nhất định là gây tổn hại đến danh dự của cô Triệu Hồng Lăng."
Lâm Thư Nhã nói xong đi thẳng tới trước mặt Triệu Hồng Lăng, thái độ thành khẩn mở miệng, "Tại đây tôi xin được thay mặt Chu Mạn Thiến, trịnh trọng xin lỗi cô Lăng, hy vọng cô có thể bỏ qua cho."
Đa Đa không ngờ chỉ với đôi ba câu của Lâm Thư Nhã đã xí xóa hết mọi chuyện, cô bé nổi giận, "Đào góc tường của người ta, còn dám đem người đến thị uy rồi châm chọc khiêu khích, một câu xin lỗi là xong à?"
Lâm Yên bình tĩnh nhìn một màn này, trên mặt không để lộ bất kì cảm xúc nào.
Nếu như là người khác đến làm chuyện này thì không chỉ dăm ba câu là bỏ qua được.
Nhưng nhân duyên và hình ảnh của Lâm Thư Nhã trong giới giải trí quá tốt, chỉ cần cô ta ra mặt thì đã có phân nửa phóng viên đã quay ngoắt về phía cô ta rồi.
Cộng thêm thái độ nhún nhường nhận lỗi của Lâm Thư Nhã dưới con mắt của mọi người. Lời xin lỗi này Triệu Hồng Lăng không muốn cũng chỉ có thể chấp nhận.
Thế nhưng nếu một khi Triệu Hồng Lăng chấp nhận thì vấn đề này lại rơi vào phạm vi ân oán cá nhân rồi.
Lâm Yên trầm mặc nhìn Lâm Thư Nhã đứng một bên như thể cô là người đầu tiên biết rõ cô ta.
À, hiền lành lương thiện, vô tư trong sáng?
Những ký giả kia nghe được những lời này của Lâm Thư Nhã thì liên tục gật đầu, trong mắt đầy vẻ kính nể và tán đồng, sự phẫn nộ ban nãy đã vơi đi không ít.
"Cô Lâm Thư Nhã mặc dù tuổi còn nhỏ nhưng cách đối nhân xử thế thật khiêm tốn lễ phép!"
"Đúng vậy, thực ra ban đầu truyền thông Vạn Chúng cũng chỉ có ý tốt mà thôi..."
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]