Edit: TH 
Beta: Dochan 
Sau khi tan tiệc, Lâm Yên đưa mẹ về nhà trước. 
Vì ông ngoại gọi bọn họ về ăn cơm nên tâm trạng của mẹ rõ ràng tốt hơn nhiều, nhưng không ngờ lại kết thúc trong náo loạn, trên đường mẹ cô vẫn luôn thất thần, im lặng không nói gì cả. 
Lâm Yên biết mấy năm nay mẹ đều ôm trách nhiệm đè nặng, trong lòng đã sớm uất ức thành bệnh. 
Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ tinh thần của mẹ ngày càng sa sút. 
Cô đã nghĩ rất nhiều biện pháp làm giảm đi sự chú ý của mẹ, nhưng e nút thắt trong lòng mẹ in dấu quá sâu, không gỡ bỏ được... 
Lúc trước mẹ và Lâm Dược Thông ly hôn, toà án phán quyết bồi thương cho bà một ngôi biệt thự. 
Nhưng vì sau đó bác cả suốt ngày chỉ biết rượu chè gây gổ, không may lại chọc phải một vị thiếu gia có tiếng ở Đế Đô, bị người ta kiện vào tù. Một khi bác cả thật sự phải ngồi tù, vậy chẳng phải sau khi được thả ra cả đời này đều tiêu tùng, không ngóc đầu dậy nổi hay sao? 
Mẹ vì cứu bác cả, chỉ có thể bỏ điều kiện bồi thường khi ly hôn mà đi xin Lâm Dược Thông giúp đỡ. 
Từ một căn biệt thự ở nội thành Đế Đô, Lâm Dược Thông chỉ cho mẹ cô một căn nhà cũ nát xập xệ cách xa trung tâm thành phố, nằm tận sâu trong ngoại thành. 
Sau đó bác cả không chút cảm kích nào, ngược lại còn trút giận hết lên người mẹ. 
Đến 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169440/chuong-74.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.