Edit: TH + TPL
Khi Lâm Yên tỉnh lại thì phát hiện mình đang ngồi trên một chiếc xe taxi.
Mà cơ thể cô vẫn bị điều khiển như trạng thái cũ.
"Cô... Cô muốn đưa tôi đi đâu?" Ý thức Lâm Yên lập tức bừng tỉnh.
Một giây sau, xe taxi dừng trước cổng của một ngôi biệt thự.
"Đây là đâu?"
"Cô muốn làm gì?"
"Nơi này... Nơi này sao nhìn quen mắt thế nhỉ? Mẹ nó! Đây không phải là nhà của Bùi tổng sao?"
"Này! Cô quá thể quá! Sao cô lúc nào cũng luôn muốn bắt một con dê để nhổ lông thế! Đổi người khác không được sao?"
Lâm Yên nói nhảm một lúc lâu, đối phương cuối cùng cũng đáp lại cô —— "Cô muốn đổi ai?"
Lâm Yên nghẹn lại: "Tôi nói vậy thôi! Tôi không nghĩ bắt ai cả!"
Nói xong, Lâm Yên tranh thủ thời gian tiếp tục khuyên nhủ: "Bây giờ tôi cũng đã sớm nhìn thấu rồi, mặt người dạ thú ai nhìn qua chẳng lịch sự phong nhã, mấy thằng cặn bã lớn lên đều đẹp trai, trên thế giới này nhìn càng đẹp mắt thì càng là thứ có độc.
Mặc kệ cô độc lập, mạnh mẽ tới đâu, lợi hại thế nào, một khi đã u mê trong sắc đẹp, thì tất cả đều xong! Tôi khuyên cô tốt nhất nên bỏ kiếm* xuống, quay đầu là bờ! Hai chúng ta ở chung một chỗ vui vẻ kiếm tiền chẳng lẽ không tốt sao?"
"Khổ hải vô biên*, tứ đại giai không*, quay đầu là bờ..."
(*bỏ kiếm trong câu “rửa tay gác kiếm”
*Khổ hải vô nhai/biên là một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-ngot-ngao-khi-co-em/2169412/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.