Cái tên yếu mềm này suýt chút nữa làm cho tôi xuân tâm nhộn nhạo, trầm mê mỹ sắc không thể tự thoát ra được, giống như ngâm mình bên trong tiểu cầu chứa đầy mật hoa, lăn qua lăn lại, lăn qua lăn lại... cũng may Ngư Ngư ở bên cạnh kích động kéo tôi trở về thực tại. 
Cậu ấy cúi đầu nhặt cái ly giấy duy nhất trên mặt đất, Hà Trừng kéo ghế ngồi xuống cạnh tôi, tiếng hát của học muội cũng tiến vào hồi cuối. 
"Không phải không tới sao?" Hà Trừng ngồi xuống xong liền hỏi tôi một câu. 
Tôi cười ha ha: 
"Ký túc xá quá chán." 
Em ấy gật đầu, chúng tôi lại không nói gì, người chủ trì bắt đầu một vòng trò chơi mới. 
Trò chơi trong tiệc tối khoa Lý rất vui còn rất nhiều trò nữa, thực ra lúc là tân sinh viên vào trường, phần lớn cũng không muốn xem người khác biểu diễn, mọi người đều thích làm chủ trò chơi, ai nguyện ý ngồi liên tục không ngừng trong khán phòng xem những gương mặt nửa sống nửa chín biểu diễn những tiết mục không quá đặc sắc. 
Ví dụ như chương trình biểu diễn của khoa chúng tôi, hợp xướng ký túc xá, tấu nói vườn trường, múa quảng trường trên nền nhạc Tiểu Bình Quả, nhìn thôi cũng làm người ta không có hứng thú. 
Thời gian chơi trò chơi, toàn bộ đèn trong phòng học sáng lên, chính điều này, bạn cùng phòng của Hà Trừng chợt bước một chắn trước mặt tôi, bộ dạng như học tỷ bảo vệ tận tâm còn đối với tôi gật đầu. 
Khóe miệng tôi giật giật. 
Có lẽ em ấy không biết không phải 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nay-dang-de-cho-doi/1419999/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.