2 ngày trôi qua. Hai hàng mi khẽ rung động mở ra sau 3 ngày bị hôn mê bất tỉnh, mở mắt ra. Điều cô thấy đầu tiên là cái trần phòng, nhìn xuống là một chàng trai đang ngồi ngủ gục kế tay cô.
Trầm trồ nhìn kĩ hơn nữa là Vu Quân, Minh Tinh hơi bất ngờ vì sự xuất hiện của anh ở đây. Bỗng bàn tay vô thức vuốt nhẹ tóc anh, ngoay ngoảy khi bị đụng chạm anh cũng đã thức dậy.
Minh Tinh giật mình rút tay lại, khuôn mặt hơi đỏ có một chút ngại ngùng.
" Tỉnh rồi sao? "
" Chưa. Đang còn ngủ. "
Vu Quân phì cười thầm. Tuy hỏi lạnh nhạt thế thôi nhưng bên trong đang nhảy dựng lên vui mừng như một đứa con nít khi được cho kẹo đó. Anh không nói gì xía qua bọc hoa quả gọt vỏ từng quả táo cho cô.
" Anh chăm sóc tôi mấy ngày qua ư?"
" Đoán xem. "
" Chắc chắn là anh. Ngoài anh ra tôi còn có người thân nào nữa đâu. "
" Vậy em xem tôi là người thân à? "
" Cứ cho là vậy. "
Vu Quân gọt xong một trái. Để qua một bên, bưng tô cháo đang còn nóng hổi khoáy khoáy vừa thổi cháo. Minh Tinh im lặng bấy hồi quan sát hành động của anh, cô hơi híp mắt tò mò sao anh lại tốt đến thế?
" Anh gọt táo mà lại cho tôi ăn cháo?"
" Táo để tráng miệng. Nào, ngoan ăn cháo đi. "
" Tôi tự ăn được. "
Vu quân chườm tới đưa muỗng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nang-ky-nu/3574590/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.