Xong xui hết thì cô được ngửa ra giường mà nghỉ ngơi. Cô trằn trọc mãi không thấm vào giấc ngủ, xoay qua trở mình, trong đầu cứ văng vẳng những cuộc nói chuyện giữa cô và Vu Quân, khi nào mới bắt đầu? hành động khi nào?. Minh Tinh gác sang một bên mà bình thản vào giấc mộng.
Trong giấc mơ, cô thấy bà Tuyết trên người ướt sủng, tóc tai cũng đều ướt hết, gương mặt bà ấy hiện ra buồn như con chuồn luôn ấy " Sao lâu rồi...con không đi thăm mẹ, mẹ nhớ con quá ", nhìn bà ấy lúc này quả thật rất hiền từ, lúc trước đánh đập chửi rủa không khác gì một con....Mà bây giờ ở đây trách rằng lâu năm rồi không đi thăm, trong lòng cô vẫn còn lóe lên một chút yêu thương với bà, một chút ở đây là bà cũng đã nuôi nấng cô lớn khôn, không vì bị gã lạ hãm hiếp mà từ bỏ cái thai ấy. Cô kiềm lòng mà cho qua trách khổ.
Sáng hôm sau. Cô mặc trên mình một chiếc đầm nhìn vào không khác gì một quý bà giàu có, cô khoác thêm áo khoác ngoài, không khí ở ngoài cũng đang se lạnh, kẻo lại bị cảm. Cô lay người Na Li đang vẫn nằm say giấc mộng " Chị Na Li. Dậy đi, trời đã sáng rồi chị ạ ". Một hồi sau thì Minh Tinh ngỏ lời muốn Na Li đi cùng về núi Phủ Lý, Na Li cũng gật đầu đồng ý ngay, xem như cô cũng muốn tham quan quê hương của cô như thế nào. Hai chị em dắt tay nhau qua phòng mama Dung, thấy bà ấy đang ngồi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-nang-ky-nu/3574571/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.