- Ung thư giai đoạn cuối, đã di căn lên não rồi – Đạt cắt lời cô y tá
- Ung thư giai đoạn cuối? – cả phòng sững sờ, Huy Anh thì lặng thing
- Phát hiện từ bao giờ vậy? – Lâm hỏi
- Từ lần nhập viện đợt trước, kết quả xét nghiệm dương tính với ung thư – Đạt trả lời
- Không có biện pháp gì sao? – Hải hỏi tiếp
- Đang điều trị hóa trị nhưng không khả quan cho lắm vì đã di căn rồi – Đạt lắc đầu
- Còn bao lâu nữa? – Đức bất lực
- 3 tháng – Huy Anh vỏn vẹn đáp
- Chính vì lí do này mà 2 đứa mày chia tay, đúng không?
- Phải, nếu An biết tao bị bệnh thì sẽ không tham gia cuộc thi… vì 1 người sắp chết như tao mà sự nghiệp em ấy bị ảnh hưởng, có chết tao cũng không nhắm mắt được – Đạt đỡ Huy Anh ngồi xuống
- Nhưng tại sao phải cắt đứt 1 cách đau khổ như vậy?
- Tao muốn dứt khoát chấm dứt, thà để cô ấy hận tao 1 thời gian rồi cũng sẽ quên đi, còn hơn là phải day dứt mãi không thôi – Huy Anh nghẹn ngào
- Mày… - Đức nghiến răng, tay giơ nắm đấm trước mặt Huy Anh, còn Huy Anh nhắm mắt đợi chờ; nhưng cú đấm đó là dành tặng cho bức tường
- 3 tháng này hãy sống thật vui vẻ anh nhé! – Trang động viên
- Cám ơn em – Huy Anh mỉm cười
- Ban nãy khiến anh bị 1 phen
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/cuoc-doi-dinh-menh/3122780/chuong-129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.